Chàng Rể Phế Vật

chương 1223: full

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG 1223

“Nếu có thể phân tích được thành phần bên trong, liều lượng chế tạo, cậu biết đó…” Trạm trưởng từ tốn nói: “Tôi cũng nói rồi, trạm trưởng chỉ là một công việc của tôi mà thôi, việc chính của tôi là làm hết mọi chuyện vì nước C… Tôi đã khuyên ba cậu rồi, nhưng ba cậu biết rõ sự uy hiếp của thứ ấy không thua gì đầu đạn hạt nhân… Nên muốn hủy số thuốc này đi… Vì thế tôi chỉ có thể dùng biện pháp mạnh…”

“Sau đó, ông bèn phái người diệt sạch cả nhà họ Trần, chỉ để cướp đoạt số thuốc tễ đó…?” Cơ thể Trần Xuân Độ càng thêm run rẩy, giọng nói nghẹn ngào lạnh băng.

Trạm trưởng gật đầu: “Đây là một hành động bộc phát, thế nhưng ba cậu vẫn đi trước một bước, hủy đi phần lớn số thuốc tễ, chúng tôi cũng chỉ lấy được một phần nhỏ, hơn nữa với khoa học kỹ thuật của chúng ta hiện nay, căn bản không có cách nào phục chế…”

“Thế nên người thanh niên đó cũng dùng thuốc tễ?” Trần Xuân Độ hỏi, dù cho anh đã rõ ràng mọi chuyện, một người thanh niên mạnh như thế, chắc chắn đã dùng thuốc tễ.

Trạm trưởng gật đầu, thở dài: “Nếu ba cậu chủ động giao ra thì chuyện cũng đã không ra nông nỗi này…”

Đột nhiên, Trần Xuân Độ cười như điên dại, nụ cười trở nên điên cuồng mà lạnh băng.

“Cậu cười cái gì?” Lòng trạm trưởng khẽ run lên, cứ có dự cảm xấu thế nào.

“Tôi đang cười… Dù cho ba tôi có giao thuốc ra, ông cũng sẽ không bỏ qua cho nhà họ Trần chúng tôi…” Trần Xuân Độ nhìn về phía trạm trưởng: “Tôi còn cười vì, thuộc hạ của ông cũng thật buồn cười, dùng độc với tôi, múa rìu qua mắt thợ…”

“Cậu…” Trạm trưởng biến sắc, ông ta bỗng phản ứng lại, hơi thở nhanh chóng yếu đi: “Cậu hạ độc từ bao giờ?”

“Không phải ông là trạm trưởng à, ngay cả cách ám sát như thế này mà ông cũng không biết?” Trần Xuân Độ nhìn về phía trạm trưởng.

“Dù cho có giết tôi, vẫn còn rất nhiều người dùng thuốc tễ, họ nhất định sẽ điều tra đến cùng, không bỏ qua cho cậu đâu.” Trạm trưởng cắn răng nói.

“Ông yên tâm đi, tôi sẽ… diệt sạch từng đứa một!” Giọng nói Trần Xuân Độ lạnh như băng, dao găm Long Nha trong tay, đột nhiên chuyển động!

Hai mắt trạm trưởng tối sầm, máu tanh phụt ra.

……

“Tin nóng, tin nóng, xuất hiện vụ án giết người liên hoàn ở thành phố T…”

Biệt thự cao cấp nhà họ Lê, Trần Xuân Độ thoải mái nằm trong lòng Lê Kim Huyên, nhìn tin tức mà biên tập viên đưa trên TV, vẻ mặt đầy thích thú.

“Vụ này lại do anh à?” Lê Kim Huyên dịu dàng hỏi.

“Sao có thể là anh được… Lúc ấy anh còn đang bận giặt giúp em bộ đồ lót ren màu đen kia…”

“Im miệng!” Gương mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên tức khắc nhuốm màu hồng đào.

“Ba ngày nữa hẳn là phải đi tảo mộ cho ba mẹ anh nhỉ?”

“Anh cũng nên kể với em, quá khứ của anh, và rốt cuộc tên anh là gì vậy?” Lê Kim Huyên hỏi.

“Anh là người đã chết một lần rồi, đời này, tên anh là Trần Xuân Độ.”

“Anh nói anh còn có đám anh em, còn có thuộc hạ mình tin tưởng nhất, anh chắc chắn không muốn để em gặp ư?”

“Gặp cái gì mà gặp, chỉ là một đám dâm dê chưa thấy người đẹp bao giờ thôi, nếu thấy bà xã em, chắc chắn sẽ luôn miệng gọi chị dâu chị dâu bám lấy em.”

“Vậy những người thuộc hạ anh tin tưởng nhất thì sao? Hôm qua có một người phụ nữ gọi điện thoại đến đây, nói nhớ anh.”

“Khụ khụ… Chắc chắn là gọi nhầm rồi.”

“Nếu là gọi nhầm thì tại sao là gọi được tên anh?” Gương mặt xinh đẹp của Lê Kim Huyên cứng lại, hiện lên vẻ lạnh lùng băng giá.

“Ai ui… Bà xã đừng nhéo tai anh, đau đau đau…” Trần Xuân Độ đau đến nỗi nhe răng nhếch miệng.

“Đêm nay cút xuống đất ngủ cho em!”

(Hết)

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio