CHƯƠNG
Đặc biệt là Vương Tử Văn coi trọng Trương Uyển Du, đây chính là một cơ hội rất tốt, cuối cùng bất kể Vương Tử Văn có thể cưới Trương Uyển Du hay không đều không liên quan gì đến mình. Dù sao chỉ cần làm cho Vương Tử Văn vui vẻ hài lòng, địa vị của Vương Hiến – chồng bà ta ở nhà họ Vương chắn chắn sẽ là nước lên thì thuyền lên!
“Trương Lệ, có phải cô quản quá nhiều không?” Lâm Tinh Vũ lãnh đạm nói.
“Tôi quản quá nhiều à? Tôi là cô hai nhà họ Trương này. Loại người vô dụng, thối nát lăng nhăng với phụ nữ, làm nhục nề nếp trong gia tộc như cậu, tôi lại phải quản!” Trương Lệ nói rất hùng hồn.
“Ồ.” Lâm Tinh Vũ cười lạnh lắc đầu.
Sao anh có thể không biết Trương Lệ nhảy tới nhảy lui như vậy là có ý gì. Bà ta chỉ muốn lấy lòng thằng cháu vô dụng Vương Tử Văn của bà ta, làm địa vị của chồng bà ta – Vương Hiến ở nhà họ Vương càng thêm vững chắc. Đâu có lo lắng cho Uyển Du dễ nghe như lời bà ta nói chứ?
Lâm Tinh Vũ đã nghe Thẩm Tam báo cáo qua, chồng của Trương Lệ – Vương Hiến ở nhà họ Vương là loại người thế nào. Thật ra địa vị của ông ta chẳng khác nào Trương Minh Viễn ở nhà họ Trương, không có năng lực gì, chỉ dựa vào Vương Quốc Khang – ba của Vương Tử Văn kiếm một phần cơm ăn.
“Lâm Tinh Vũ, tai họa sắp rơi xuống đầu rồi mà cậu còn ở đây cười lạnh được à?” Trương Di Hòa hừ lạnh đi tới, ngồi trên ghế gia trưởng với vẻ hiên ngang, lạnh lùng nhìn Lâm Tinh Vũ.
“Hôm nay tôi làm hết tất cả thủ tục cần thiết cho cậu rồi! Cậu lập tức cút ra khỏi nhà họ Trương chúng tôi!” Trương Di Hòa đắc ý nói: “Hơn nữa tôi cho cậu biết, cậu vừa bước chân ra khỏi cánh cửa này, cậu chủ Vương – Vương Tử Văn sẽ lập tức tới đặt sính lễ cho Uyển Du!”
“Nghe nói người của cậu chủ Vương đã chuẩn bị một chiếc xe thể thao chín tỷ và căn biệt thự hai mươi mốt tỷ.” Lư Ngọc Trân ở bên cạnh cũng nói: “Lâm Tinh Vũ, cậu chờ lát nữa mở to mắt ra mà xem những thứ cậu có kiếm cả đời cũng không thể kiếm được!”
Lâm Tinh Vũ liếc nhìn Lư Ngọc Trân và Trương Minh Viễn. Thảo nào bây giờ khí thế ba mẹ của Uyển Du đều tăng cao như vậy.
“Cậu nhìn cái gì mà nhìn?” Lư Ngọc Trân trừng mắt với Lâm Tinh Vũ: “Điều kiện của Uyển Du tốt như thế, có tiếng tăm lớn trong giới đá quý như thế, cũng chỉ có cậu chủ của nhà họ Vương quyền quý mới xứng với con bé. Cậu cũng không soi gương xem cậu bây giờ tồi tệ thế nào? Cậu ở nhà họ Trương nhiều năm như vậy, vẫn chỉ biết dựa vào làm trợ lý cho Uyển Du để vơ vét tiền của trong công ty. Cậu với chút tiền đồ như vậy, không có Uyển Du, thậm chí còn chẳng có năng lực để ăn đủ no! Cậu nói xem bản thân cậu có gì có thể so sánh được với Vương Tử Văn chứ?”
“Được rồi, em dâu đừng nói nữa. Chúng ta đều biết tên vô dụng này là dạng người thế nào, bản thân không có năng lực, chỉ biết ăn bám, dựa vào Uyển Du. Bây giờ tôi là chủ nhà họ Trương, lại đọc đơn ly hôn cho cậu ta.” Trương Di Hòa cầm lấy một bản hợp đồng dày, liếc nhìn Lâm Tinh Vũ với vẻ xem thường.
“Cậu nhất định phải nghe rõ ràng từng câu từng từ! Tránh đến lúc đó ly hôn còn muốn tới lừa bịp tống tiền nhà Trương chúng tôi.” Trương Đức Hải ở bên cạnh nói.
Sau khi nói xong, Trương Đức Hải và Trương Di Hòa trao đổi ánh mắt với nhau, cả hai không hẹn mà đều nhếch mép cười thâm hiểm.
Bọn họ đã nói rõ ràng với Vương Tử Văn từ trước, chỉ cần có thể đuổi Lâm Tinh Vũ ra ngoài, tạo cơ hội giúp Vương Tử Văn tán đổ được Trương Uyển Du, Vương Tử Văn sẽ đứng ra giúp đỡ bọn họ chống lại Ngô Dương!
Hai người bọn họ ở trong hội đồng quản trị đã nhịn Ngô Dương đủ rồi!
Lần này bọn họ lên kế hoạch từ trước, sau khi đuổi Lâm Tinh Vũ đi, không bao lâu ba nhà sẽ có người đứng ra, Ngô Dương treo biển hiệu của Ninh thị Đông Hải cũng chẳng có tác dụng! Tới lúc đó, tài chính của bọn họ đầy đủ, lập tức thu lại cổ phần trong tay Ngô Dương, chống lại Hội đồng quản trị!