CHƯƠNG
“Bỏ tay xuống, tiếp tục đưa mặt đến đây!” Cơn tức của Vương Hồng Lăng rõ ràng vẫn chưa tiêu tan.
“A?” Vẻ mặt của Vương Lệ vô cùng đau khổ: “Cô cả ơi, cầu xin cô tha cho tôi.”
“Hở?”
Vương Hồng Lăng thờ ơ, trợn trừng mắt, cho dù Trương Lệ không bằng lòng, nhưng vẫn rất thành thật bỏ tay xuống, rồi đưa mặt đến.
Bốp!
Bốp bốp!
Bốp bốp!
Vương Hồng Lăng giải tỏa hết cơn tức giận tích lũy trong bụng ra ngoài, tát liên tục mười mấy cái, đánh cho Trương Lệ sưng vù hơn nửa mặt, nước mắt nước mũi thi nhau chảy ra.
“Hừ!” Vương Hồng Lăng lạnh lùng hừ một tiếng, giống như đánh rất thỏa mãn: “Trương Lệ, tôi nói cho bà biết, nếu tôi còn nghe được tin đồn nhảm như thế này từ miệng người nào, tôi chắc chắn sẽ đánh cho bà tàn phế!”
Hôm nay cô ta đúng là cơn tức đầy bụng vẫn chưa có chỗ xả nên mới trở thành thùng thuốc súng. Vốn muốn đến tìm Lâm Tinh Vũ, đợi Lâm Tinh Vũ bị đuổi ra khỏi nhà họ Trương, cô ta sẽ lập tức cho anh vị trí Tổng Giám đốc tập đoàn Minh Nhân, để anh cảm động một phen trước mình.
Kết quả vừa đến đã bị mẹ vợ của Lâm Tinh Vũ ghét bỏ mắng chửi một trận, sau đó lại nghe thấy Trương Lệ nói xấu sau lưng, nhất thời đã châm ngòi thùng thuốc súng, cô ta cũng sắp tức điên đến nơi.
Nhưng thật ra chuyện quan trọng nhất khiến cảm xúc Vương Hồng Lăng trở nên nóng nảy như vậy chủ yếu vẫn là do Lâm Tinh Vũ đối xử với cô ta rất bình thường, hoàn toàn không nhận tình cảm của cô ta, lại còn bày ra bộ dạng yêu thích Trương Uyển Du như vậy trước mặt cô ta!
“Cô cả à, tôi chắc chắn sẽ không nói lung tung nữa đâu, cô đừng gây phiền phức cho tôi nữa!” Trương Lệ khổ sở, cầu xin nói. Bà ta sợ sau khi trở về nhà họ Vương sẽ bị Vương Hồng Lăng đuổi ra khỏi nhà, như vậy đời này coi như xong!
Vương Hồng Lăng cười nhạo một tiếng, lạnh lùng nói: “Trương Lệ, bây giờ bà buộc phải làm sáng tỏ chuyện này cho tôi. Còn nữa phải xin lỗi nhận sai với Lâm Tinh Vũ, thừa nhận là bà tung tin đồn bịa đặt!”
“Ngoài ra còn có cả Trương Di Hòa và Trương Đức Hải, nghe nói hai người vẫn luôn nói Lâm Tinh Vũ ăn chơi trác táng, tìm gái ở bên ngoài, lại còn đi khắp nơi lan truyền tin này, đây chính là đang sỉ nhục tôi! Hai người hôm nay cũng buộc phải cho tôi ý kiến, cùng với Trương Lệ xin lỗi nhận sai!”
Trương Di Hòa và Trương Đức Hải đưa mắt nhìn nhau, cùng bày ra gương mặt đau khổ, vẻ mặt vô cùng khó coi.
Hai người họ vẫn luôn lấy chuyện Lâm Tinh Vũ chơi gái ở bên ngoài, tuyên truyền trắng trợn, bêu xấu Lâm Tinh Vũ, để lấy cớ đuổi Lâm Tinh Vũ đi. Nhưng không ngờ người phụ nữ mà tên ăn hại Lâm Tinh Vũ này dây dưa ở bên ngoài lại chính là cô cả nhà họ Vương – Vương Hồng Lăng.
Đúng là cái tên trai bao mà, được bao nuôi tốt phết đấy! Mẹ kiếp, Vương Hồng Lăng lại ủng hộ cho cái tên ăn hại đó nhiều như thế, lại còn ra mặt trút giận cho cậu ta!
Trương Di Hòa và Trương Đức Hải vô cùng oán hận trong lòng, mọi kế hoạch hôm nay đều trở nên công cốc cả, không thể đuổi được Lâm Tinh Vũ thì thôi đi, đằng này còn phải đứng trước mặt cậu ta xin lỗi!
Địa vị của Vương Hồng Lăng ở nhà họ Vương còn cao hơn cả Vương Tử Văn, đặc biệt cô ta còn đang nổi giận, hai người họ nào dám khiêu khích trước mặt cô ta!
Trương Lệ nhìn Lâm Tinh Vũ, vẻ mặt vô cùng khó coi, cúi thấp đầu, nói: “Cô cả, thật xin lỗi! Lâm Tinh Vũ, thật xin lỗi! Cô thừa nhận là cô tung tin đồn nhảm, là cô nói linh tinh, cái miệng bẩn thỉu này của cô đáng bị đánh!”
“Cô cả Vương, tất cả đều là hiểu nhầm, thành thật xin lỗi cô. Lâm Tinh Vũ, vô cùng xin lỗi cháu, là lỗi của bác, hiểu nhầm cháu, đây đều do tin nhầm lời cô hai của Uyển Du!” Trương Đức Hải vô cùng nghiêm túc nói, cũng thấy tình cảnh không ổn lắm, lập tức học theo cúi đầu.
“Ngoài ý muốn, hoàn toàn chỉ là ngoài ý muốn. Cô cả Vương à, vô cùng xin lỗi cô! Lâm Tinh Vũ, đây thật sự chỉ là, ôi, bác cả trách nhầm cháu rồi!” Trương Di Hòa vội vã nói: “Là bác sai, những chuyện này chưa điều tra kỹ mà đã để Trương Lệ ăn nói lung tung, bịa đặt nhảm nhí ở đây.”