CHƯƠNG
“Bỏ đi, bên phía Lệ đã không thể trông cậy được nữa rồi.” Trương Di Hoà trầm giọng nói: “Vương Tử Văn cũng vậy, gọi điện thoại cũng không bắt máy, nghe nói anh ta vốn là muốn đến nhà cũ của nhà họ Trương, đội vệ sĩ đều dẫn theo rồi, ai mà ngờ Vương Hồng Lăng lại ở đây, làm anh ta sợ chạy mất.”
“Anh cả, anh nói tên Lâm Tinh Vũ này làm gì mà may mắn thế, còn bám được cả váy của cô cả nhà họ Vương?” Mặt Trương Đức Hải tràn ngập sự ngạc nhiên và nghi ngờ: “Tên vô dụng này thật chẳng khác nào một thằng trai bao, còn dựa được vào cây đại thụ Vương Hồng Lăng này nữa!”
“Tên vô dụng đó cũng chỉ có chút bản lĩnh này, vẻ bề ngoài không tồi, chuyên môn đi bám váy phụ nữ.” Trương Di Hoà không tán thành nói: “Cậu ta có thể trông chờ vào Vương Hồng Lăng cả đời sao? Đoán chừng qua một khoảng thời gian nữa, Vương Hồng Lăng chơi chán cậu ta rồi cũng sẽ đá sang một bên. Chúng ta sớm muộn gì cũng có thể lấy lại được thể diện.”
“Không sai, tên vô dụng này năm lần bảy lượt làm mất hết thể diện của chúng ta, nhất định phải tìm cơ hội dạy dỗ cậu ta!” Trương Đức Hải ác nghiệt nói, trong lòng vẫn luôn ghi nhớ chuyện Lâm Tinh Vũ ép con trai Trương Việt Bân của mình phải quỳ xuống.
“Đừng vội, chúng ta vẫn hành động theo kế hoạch ban đầu, lật đổ được Ngô Dương rồi, anh sẽ lập tức bãi bỏ chức vị giám đốc của Trương Uyển Du, sau đó sẽ dẹp luôn xưởng trang sức của Trương Minh Viễn!” Trương Di Hoà trầm giọng nói: “Phá nát nhà bọn họ, sau cùng xử lý đến Lâm Tinh Vũ! Đến lúc đó, chúng ta đã có móc nối với nhà họ Chu nhà họ Tôn. Không tin Vương Hồng Lăng sẽ vì tên trai bao này mà lật mặt với chúng ta.”
“Đúng là như vậy, con rể anh là cậu cả Tôn Kiên của nhà họ Tôn, nếu thực sự liên thủ cùng nhau đối phó, còn sợ Vương Hồng Lăng sao?” Trương Đức Hải nịnh nọt nói.
Trương Di Hoà rất hưởng thụ, mỉm cười.
Nhà tổ nhà họ Trương, cả nhà Trương Uyển Du đã im lặng suốt mấy phút.
Sự việc ngày hôm nay xảy ra quá đột ngột, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của vợ chồng Trương Minh Viễn.
Ngay cả vẻ mặt của Trương Uyển Du cũng rất phức tạp, cô nhìn ra được, Lâm Tinh Vũ và Vương Hồng Lăng thật sự có quan hệ rất tốt, Vương Hồng Lăng cho anh ấy làm Tổng Giám đốc công ty rồi… Lâm Tinh Vũ còn nguyện ý làm một trợ lý nhỏ bên cạnh cô không?
“Lâm Tinh Vũ, bây giờ anh đang làm Tổng Giám đốc cho Vương Hồng Lăng sao?” Trương Uyển Du khẽ cắn môi, nghiêm túc hỏi.
Lâm Tinh Vũ nói thật: “Cô ta muốn anh làm, nhưng anh sẽ không đi.”
Trương Uyển Du tỏ vẻ nghi ngờ: “Vương Hồng Lăng thật sự không có quan hệ gì với anh giống như lời anh nói sao?”
“Anh và cô ta thật sự không có quan hệ gì cả.” Lâm Tinh Vũ nghiêm túc đáp.
Trương Uyển Du tức giận rồi, cô cắn môi, nghiến răng, sắc mặt đỏ bừng lên, nhịn một lúc, cuối cùng thốt ra một câu: “Đồ lừa đảo!”
Nói xong, Trương Uyển Du quay người rời đi, trong lòng không biết là cảm giác gì, vừa ngượng vừa tức giận.
Lâm Tinh Vũ lại dám nói Vương Hồng Lăng và anh không có quan hệ gì, anh thật sự coi cô là đồ ngốc sao?
Vương Hồng Lăng đã ra mặt nâng đỡ anh như vậy, vả lại, cô cả nhà họ Vương nổi tiếng là nóng tính, tại sao ánh mắt khi nhìn anh lại dịu dàng như vậy? Thật sự coi trực giác của phụ nữ đều là giả à?
Lại còn liên tục bịa đặt lừa dối mình nữa.
Vừa mới cho Lâm Tinh Vũ cầm tay, anh thật sự càng ngày càng biết lừa người khác rồi.
Trương Uyển Du càng nghĩ vẻ mặt càng kỳ lạ.
Vợ chồng Trương Minh Viễn ngây ra một lúc, sau đó lập tức đuổi theo con gái.