CHƯƠNG
Lúc này, mặt đất trải thảm đỏ, đèn chùm kiểu phương Tây càng toát lên vẻ rực rỡ chói mắt.
Xung quanh đều đặt tủ kính trong suốt, gọn gàng ngăn nắp.
Trong mỗi tủ kính đều có những đồ trang sức hình dạng khác nhau, chất liệu của những đồ trang sức này được có vàng, vàng trắng, ngọc bích, mã não, kim cương, pha lê và ngọc quý.
Bao gồm mặt dây chuyền to nhỏ các loại, dây chuyền, vòng tay, nhẫn, đủ loại kiểu dáng, phong cách Trung Hoa và Phương Tây đủ cả, tất cả đều thể hiện tính chuyên nghiệp của tập đoàn Trương Thị.
Toàn bộ phòng triển lãm sáng rực rỡ, vô cùng sang trọng.
Người trong phòng triển lãm đều mặc quần áo đắt tiền, ăn diện sang trọng, ai cũng là những người có tiền, xung quanh còn có phóng viên cầm máy ảnh chụp ảnh tanh tách.
Trong ánh mắt Trương Uyển Du có chút mong đợi, đây là nơi cô mong muốn được trở thành nhân vật chính.
Thế Giới Chi Vương mà mình tốn không biết bao nhiêu công sức thiết kế cẩn thận lẽ ra phải tỏa sáng trong triển lãm trang sức lần này.
Chỉ tiếc…
“Haiz.” Trương Uyển Du khẽ thở dài, chỉ đành ảo tưởng rằng những gì Lâm Tinh Vũ nói là sự thật, Thế Giới Chi Vương đã tìm về được rồi. Dù đó chỉ là nằm mơ, làm sao mà một người bình thường như Lâm Tinh Vũ có thể có bản lĩnh lớn như vậy được.
“Ồ, đây không phải là tổng giám thiết kế của tập đoàn chúng ta, Trương Uyển Du, tổng giám Trương sao?”
Bỗng nhiên, một giọng nữ the thé chói tai vang lên.
Trương Tuyết Nhàn mặc một bộ đồ bó sát đắt tiền, chậm rãi đi tới, cả người toát lên khí chất tao nhã, nhưng vẻ mặt có ý giễu cợt lại có chút cay nghiệt.
Sắc mặt Trương Uyển Du khó coi, đây là người cô không muốn chạm mặt nhất.
“Nói thật, tôi thực sự không biết tại sao mấy người vẫn còn mặt mũi tham gia triển lãm trang sức này?” Trương Tuyết Nhàn liếc nhìn Lâm Tinh Vũ và Trương Uyển Du với vẻ khinh bỉ, chế nhạo: “Không thiết kế nổi trang sức trị giá hàng chục tỷ, ăn hết tiền rồi còn mặt dày đến triển lãm à? Đúng là vô liêm sỉ.”
“À, đúng rồi, tôi quên mất, đồ nghèo kiết hủ lậu các người chưa từng thấy cảnh tượng hoành tráng như vậy bao giờ nhỉ? Vậy nên muốn đến trải nghiệm đúng không?” Trương Tuyết Nhàn châm chọc: “Đáng tiếc, có thể cả đời hai người chỉ có một cơ hội này thôi. Chờ qua ngày hôm nay, Trương Uyển Du, cô sẽ không còn là tổng giám thiết kế của công ty nữa, còn phải cút khỏi công ty trong ê chề.”
Trong lòng Trương Uyển Du giận sôi, muốn mở miệng phản bác, nhưng cô không có tự tin…
“Cô chỉ là phó giám đốc bộ phận thiết kế của công ty, Uyển Du vẫn là cấp trên trực tiếp của cô, cô có quyền gì mà quyết định vị trí tổng giám thiết kế này?” Lâm Tinh Vũ thản nhiên nói.
Trương Tuyết Nhàn nở nụ cười khinh miệt, nói: “Lâm Tinh Vũ, có phải cậu nghĩ mình kiếm được chút béo bở ở công ty, lên làm một trợ lý nhỏ là có thể ngông cuồng trước mặt tôi sao? Đúng là không biết trời cao đất dày!”
“Hai người làm chuyện ghê tởm như vậy còn dám đến tham gia triển lãm, không phải là muốn tỏ vẻ đáng thương để tranh thủ lòng đồng cảm của mọi người sao? Rồi lại tranh thủ lòng thương hại của quản lý cấp cao trong công ty? Để các người tiếp tục ở lại công ty à?”
Trương Tuyết Nhàn tiếp tục cười nhạo: “Cho là tất cả mọi người là đồ ngốc, tin vào mấy lời các người bị trộm đồ à?”
“Cũng không nghĩ lại xem, công ty nhiều camera như vậy, canh phòng cẩn mật như vậy, mà không hiểu sao lại mất trang sức trị giá mấy chục triệu. Có là đồ ngu cũng nghĩ ra, đây là công ty có người cấu kết giở trò.” Trương Tuyết Nhàn tỏ vẻ bỡn cợt: “Hai người là trưởng dự án, có thể thoát khỏi quan hệ sao?”
“À, không phải hôm qua trợ lý Lâm đã cam đoan trước mặt mọi người ở công ty sao? Nghe nói hôm nay Thế Giới Chi Vương nhất định sẽ xuất hiện trong triển lãm, có lẽ trợ lý Lâm rất giỏi, đã tìm thấy món đồ trang sức này.” Lúc này, Tôn Kiên cũng đi tới, vẻ mặt rất hả hê nói.