Chương :
“Một khoản khổng lồ thì sao? Nếu thành công thì chúng ta có thể kéo tập đoàn Dương Hoa đứng đầu cả nước xuống ngựa. Thị trường rộng lớn mà anh ta để lại lúc đó đó đủ để chúng ta kiếm lại gấp bội. Mọi người đều là những thương nhân thành công chẳng lẽ không nhìn thấy sao?” Lâm Huy lại uống thêm một ly.
Lời này của ông khiến nhiều người ngộ ra.
“Có lý!”
“Vẫn là ngài Lâm biết nhìn xa trông rộng.”
“Đúng vậy.”
Mọi người sôi nổi khen ngợi, ai nấy cũng tràn đầy niềm tin vào tương lai.
“Mọi người họp báo bắt đầu rồi.” Đỗ Chí Cường cười hô một tiếng.
Mọi người nhìn chằm chằm vào tivi.
Vào lúc này, trong một phòng triển lãm lớn, hàng trăm nhân viên truyền thông đang tụ tập với nhau.
Lâm Dương dẫn theo Mã Hải và vài nhân viên nòng cốt của Dương Hoa đi đến.
Vô số camera quay sát vào mặt anh.
“Lâm thần y, bây giờ… anh hẳn là hối hận rồi đi?” Lâm Huy híp mắt, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đẹp như thiên thần trên TV.
Bấy giờ, Lâm Dương đã ngồi vào chỗ.
Quang cảnh buổi họp báo bỗng im bặt…
Khi Lâm Dương vừa ngồi vào chỗ của mình, cuộc họp báo lập tức trở nên yên lặng.
Đây không phải lần đầu tiên các phóng viên Giang Thành phỏng vấn Lâm thần y.
Nhưng bất kể khi nào nhìn vào vào người đàn ông này luôn có loại cảm giác làm người khác say đắm.
Quá đẹp!
Mày kiếm mắt sáng, khuôn mặt góc cạnh, cả khuôn mặt không chút tì vết.
Quả thực làm đàn ông ghen ghét, phụ nữ điên cuồng…
Nhiều phóng viên nữ mặt đỏ lên, mắt chứa xuân thủy.
“Được rồi, những phóng viên có mặt tại đây, bây giờ có thể đặt câu hỏi.” Lâm Dương mỉm cười nói.
Các phóng viên phía dưới lập tức giơ tay lên.
“Đầu tiên, xin mời báo chiều Giang Thành đặt câu hỏi.” Mã Hải nói.
Phóng viên của tờ báo chiều Giang thành là một người đàn ông trẻ tuổi, đeo kính vàng, khá hiền lành, sau khi đứng dậy thì tỏ ra rất căng thẳng, nói năng hơi ấp úng nhưng những câu hỏi đưa ra lại vô cùng lắt léo.
“Chào Chủ tịch Lâm, tôi muốn hỏi ngài về tình hình trước mắt của Dương Hoa, đã xảy ra chuyện gì? Ngài có tiện trả lời không ạ?”
Vấn đề này liên quan đến rất nhiều người, rất nhiều người dân cũng đang suy đoán sôi nổi.
Có người nói Dương Hoa ác giả ác báo.
Có người nói Dương Hoa chọc đến người không nên chọc, người đó muốn trị bọn họ.
Có người cho rằng vị trí tòa nhà của Dương Hoa không tốt, có vấn đề về phong thủy, tương khắc với mệnh.
Đủ loại suy đoán linh tinh nhưng đều không đáng tin.
Mọi người đang chờ đợi đáp án.
Sự tình đã biến thành như vậy rồi còn bắt Chủ tịch Lâm nói ra nguyên nhân, thế khác gì tự tát vào mặt mình?
Nhưng mà Lâm Dương mở miệng.
“Thật ra nguyên nhân rất đơn giản!”
Bảy chữ, chỉ nháy mắt đã động trái tim của những người ở đây cũng như những khán giả đang xem phát sóng trực tiếp trên TV.