Chương 1572 Chẳng mấy chốc, hai ông chủ khác cũng đến. Trình Kiêu nhìn thấy Hồ Phi và Ngạo Tứ Hải trong đám đông. Thậm chí anh còn nhìn thấy Hà Xán phía sau trận doanh của nhà họ Hồ. Nhà họ Hà cũng thuộc thế lực tỉnh Giang Bắc, vậy nên nhà họ Hà cũng ở trận doanh Giang Bắc. Nhưng không phải ngồi trong trận doanh phương nào thì lòng sẽ hướng về phương đó. Chỗ ngồi chỉ tượng trưng cho nơi họ ở, không có ý nghĩa nào khác. Còn nửa tiếng nữa mới bắt đầu Hội Tứ Hùng, mấy ông lớn trò chuyện với nhau cách võ đài. Nhưng nội dung của cuộc trò chuyện về cơ bản ngoài chế nhạo lẫn nhau thì không còn gì nữa Một lúc sau, một người dẫn chương trình mặc vest bước lên võ đài. Sau đó, bắt đầu giới thiệu lịch sử và nguồn gốc của Hội Tứ Hùng. Người dẫn chương trình rất chuyên nghiệp, phần giới thiệu rất trang trọng và có sức lan toả. Một đại hội rõ ràng là để giải quyết tranh chấp ẩu đả cá nhân, nhưng lại được anh ta nói thành có thể so sánh với hạng mục Olympic, là cuộc thi võ thuật mang đặc sắc của địa phương. Bốn ông lớn dường như đều rất hài lòng với kiểu giới thiệu này, bởi vì như vậy trông có vẻ sang trọng, thân phận của họ cũng trở nên cao hơn, anh minh hơn. Sau khi giới thiệu xong lịch sử của Hội Tứ Hùng, anh ta lại bắt đầu giới thiệu quy tắc của Hội Tứ Hùng Về quy tắc, thực ra cũng là không có quy tắc. Bên thua không được chơi xấu, cũng không được trốn tránh thách đấu Còn lại, chỉ cần đánh thẳng là được. Giới thiệu xong, người dẫn chương trình gõ chiêng. Hội Tứ Hùng chính thức bắt đầu. Người dẫn chương trình vừa mới tuyên bố bắt đầu, ông lớn Giang Bắc – Hồ Duy Hâm đã đứng bật dậy, cười mỉa mai với Y Doãn: “Y Doãn, chúng ta nên giải quyết chuyện của thành phố Ôn Cương đi thôi.” Thành phố Ôn Cương nằm giữa Giang Nam và Giang Bắc, trước đây thuộc về Giang Nam, nhưng mười năm trước khi phân chia lại được chia cho Giang Bắc. Vậy nên Giang Bắc yêu cầu thế lực của nhà họ Y rút khỏi thành phố Ôn Cương, để thế lực Giang Bắc của họ tiếp quản. Nhưng nhà họ Y đã kinh doanh ở thành phố Ôn Cương một thời gian dài nên đương nhiên sẽ không từ bỏ. Vậy nên tranh chấp thành phố Ôn Cương bắt đầu từ đây. Thậm chí thế lực Giang Nam và Giang Bắc tranh chấp Ôn Cương đã trở thành chuyện người người nhà nhà đều biết. Trong vài năm qua, thành phố Ôn Cương vấn luôn do nhà họ Y kiểm soát thực tế, Giang Bắc đã thèm muốn rất lâu rồi. Y Doãn đã đoán dược từ lâu răng Hội Tứ Hùng lần này nhà họ Hồ sẽ một lần nữa nhắc đến chuyện tranh chấp Ôn Cương. “Được!” Y Doãn cũng không khách sáo, lập tức đồng ý. Y Doãn quay đầu nhìn chú Tân đang đứng bên cạnh: “Chú Tân, vất vả cho chú rồi. “Ông Y khách sáo quá.” Nói xong chú Tân nhảy vút lên, vững vàng đáp trên võ đài. Hồ Duy Hâm đầu trọc cười âm trầm, nhìn con trai Hồ Phi bên cạnh, cười khen ngợi: “Con nói đúng, ông già Y Doãn quả nhiên vẫn để chú Tần đánh trận đầu!” “Lần này Ôn Cương là của chúng ta rồi.”