CHƯƠNG
Cuối cùng, Thị trưởng Lỗ vô cùng khiếp sợ, cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi!
“Không ngờ trên thế gian này thật sự có người kiệt xuất như vậy!”
Thị trưởng Lỗ nói: “Vũ Lạc, cô đến xem xem, chính là cậu ta!”
Vũ Lạc đi đến, sau khi nhìn thấy hình ảnh phóng đại, bỗng nhiên giật mình: “Vậy mà lại là cậu ta!”
Thị trưởng Lỗ sững sờ, trầm giọng nói: “Sao vậy? Cô biết cậu ta?”
Vũ Lạc nhìn xung quanh, không nói gì, sắc mặt nghiêm túc.
Thị trưởng Lỗ lập tức hiểu rõ, lập tức truyền lệnh cấm ngôn với nhân viên công tác xung quanh: “Chuyện ngày hôm nay xếp vào bí mật cấp S, một chữ cũng không được tiết lộ, nếu không, tất cả xử theo tội gián điệp.”
Đám nhân viên công tác đưa mắt nhìn nhau, nhìn bóng hình thanh niên mơ hồ trên màn hình theo dõi, lộ vẻ suy ngẫm.
Văn phòng thị trưởng.
Vũ Lạc nói hết những truyền thuyết liên quan đến Trình đại sư cho Thị trưởng Lỗ.
Thị trưởng Lỗ nghe xong lộ vẻ nghiêm túc: “Thế gian có rất nhiều kỳ nhân dị sĩ, cho nên, chúng ta nhất định phải nhìn nhận mọi việc với thái độ khiêm tốn.”
“Vũ Lạc, cô đi điều tra hành tung của Trình đại sư, tôi nhất định phải gặp cậu ta một lần, trực tiếp hỏi cậu ta một ít chuyện!”
Vũ Lạc gật đầu nói: “Vâng.”
…
Phòng họp của tập đoàn Đông Vương.
Khuôn Vương Đỗ Lan mang theo tươi cười, ngồi trên ghế chờ đợi.
Lâm Ngọc ngồi sau lưng Vương Đỗ Lan, cầm bút và sổ, tư thế ngồi ngay ngắn chỉnh tề.
Thoáng chốc, tám vị đổng sự đều đến đông đủ, trong đó bao gồm cả Nghiêm Đạo Minh, ba của Nghiêm Thụy Văn.
“Chủ tịch, đột nhiên tổ chức họp hội đồng quản trị, rốt cuộc là vì chuyện gì?” Một người đàn ông đeo kính hơn năm mươi tuổi hơi không vui nói.
Những người còn lại cũng đều nhìn về phía Vương Đỗ Lan, nếu như chuyện lát nữa Vương Đỗ Lan nói không thể khiến bọn họ cảm thấy hứng thú, bọn họ nhất định phải trách móc Vương Đỗ Lan.
Nghiêm Đạo Minh có vẻ ngoài uy nghiêm, ánh mắt bình thản, cao giọng nói ra: “Tôi nghe nói hôm qua Chủ tịch đi dự lễ khai mạc hội nghị thượng đỉnh Trung Châu, chắc hẳn thu hoạch không nhỏ đâu nhỉ?”
“Cũng không biết lần này có kéo được đầu tư, giải quyết nguy cơ thiếu hụt tài chính của tập đoàn Đông Vương chúng ta hay không?”
Mấy đổng sự còn lại mang sắc mặt khác nhau nhìn Vương Đỗ Lan, cũng rất mong chờ vấn đề này.
Vương Đỗ Lan cười nói: “Cũng không kéo được gì trong lễ khai mạc. Nhưng mà, ngay khi lễ khai mạc bắt đầu không lâu, Tổng giám đốc Lý của tập đoàn Trường Hà ở Lĩnh Bắc gọi điện thoại cho tôi.”
Đây chính là nguyên nhân Vương Đỗ Lan bỗng nhiên rời khỏi lễ khai mạc hôm qua.
Nói đến đây, Vương Đỗ Lan cố ý dừng lại không nói.
Ánh mắt mấy đổng sự chợt lóe kinh ngạc, nhìn về phía Vương Đỗ Lan, mong đợi lời nói tiếp theo.
Ngay cả Nghiêm Đạo Minh cũng thầm giật mình, nhìn Vương Đỗ Lan với ánh mắt âm trầm.
“Chủ tịch, có phải có chuyện vui hay không?” Đổng sự đeo kính vừa rồi mỉm cười hỏi.