Chàng Rể Vô Song

chương 498

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Chương : Đi theo tôi “Những việc này chỉ là việc nhỏ thôi”, Lâm Hàn xua tay.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Hàn Hinh Nhi gật đầu: “Sau khi nhà họ Hồng bị tiêu diệt, thiết bị xạ trị kim loại Californium của chúng ta đã được phổ biến khắp các bệnh viện ở Hoa Đông”.

“Bây giờ nhà họ Hàn phát triển rất tốt, vậy nên tôi có một ý kiến, không biết cậu Lâm có đồng ý không”.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

“Nói tôi nghe thử xem”, Lâm Hàn bảo.

“Cậu Lâm có biết Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương không?”, ánh mắt Hàn Hinh Nhi loé lên.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

“Biết”, Lâm Hàn gật đầu, ông Vân đã gọi điện thông báo cho anh, ban tổ chức hội nghị thượng đỉnh này chính là nhà họ Lâm.

“Ừm, Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương sắp được tổ chức, tham gia hội nghị thượng đỉnh lần này đều là các nhà kinh tế, các gia tộc, thế lực lớn, nhà họ Hàn tôi cũng muốn tham gia cuộc họp này”.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Nói xong Hàn Hinh Nhi mở to mắt nhìn Lâm Hàn, thấy anh yên lặng lắng nghe thì nói tiếp:

“Nếu được tham gia Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương này, sau khi trở về chắc chắn danh tiếng nhà họ Hàn sẽ vang xa, dự tính trong vòng một năm sẽ nhảy vọt trở thành thế gia!”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Trong mắt Hàn Hinh Nhi đã xuất hiện một tia dã tâm, nhưng sau đó lại trở nên ảm đạm:

“Tuy nhiên với thực lực hiện nay của nhà họ Hàn, chúng tôi không đủ tư cách để tham gia Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương này. Ý tôi là tôi muốn nhờ cậu Lâm giúp đỡ, với thế lực bây giờ của anh, sau khi đã chiếm được nhà họ Hồng và nhà họ Hoàng hẳn là đủ tư cách tham gia hội nghị thượng đỉnh lần này”.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

“Cậu Lâm có thể nộp đơn cho ban tổ chức hội nghị thượng đỉnh, có lẽ sẽ được tham gia, đến lúc đó cậu Lâm đưa tôi đi cùng là được rồi”.

“Tuy rằng vị trí chỉ là bên ngoài hội nghị, nhưng cũng là một cơ hội hiếm có. Với nhà họ Hàn hay với cậu Lâm đều có lợi”.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Nói xong Hàn Hinh Nhi nhìn Lâm Hàn đầy hy vọng.

Lâm Hàn sờ cằm, trầm giọng nói:

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

“Thủ tục nộp đơn xin gì đó, không cần thiết. Còn Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương, khi nào hội nghị bắt đầu, cô đi theo tôi, vị trí bên ngoài quá tệ, lại còn đông, cũng phải mấy ngàn người, cô theo tôi vào đài chính là được!”

“Hả? Đài chính?”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Hàn Hinh Nhi sửng sốt, há to miệng ngạc nhiên.

Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương là hội nghị hợp tác quan trọng nhất trong toàn bộ khu vực Châu Á-Thái Bình Dương. Những người có thể tham gia là những xí nghiệp và gia tộc quan trọng có thể có tác động kinh tế đến một khu vực nhất định.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Thường thì hội nghị kiểu này không liên quan gì đến gia tộc nhỏ như nhà họ Hàn. Nhưng lần này Hàn Hinh Nhi nghe nói Lâm Hàn đã tiếp quản mấy xí nghiệp lớn như nhà họ Hồng, nhà họ Hoàng, vậy nên mới có suy nghĩ này. Cô ta cảm thấy có chút cơ hội được tham gia Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương với tư cách là thành viên dự bên ngoài.

Mặc dù chỉ ở vị trí bên ngoài thôi nhưng cũng có ý nghĩa rất lớn, có thể tác động sâu sắc đến nhà họ Hàn, điều này có nghĩa là nhà họ Hàn đã ra khỏi thành phố nhỏ Đông Hải.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Còn vị trí đài chính, Hàn Hinh Nhi chưa bao giờ nghĩ đến, có thể tham dự với tư cách thành viên ở đài chính, không ai không nổi tiếng trên toàn quốc, nhà họ Hàn so với họ thì chênh lệch rất nhiều.

“Cậu Lâm, tôi không nghe nhầm chứ? Anh vừa nói là đài chính? Anh nên biết vị trí đài chính của Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương nghĩa là gì”, Hàn Hinh Nhi không dám tin hỏi lại.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Nhưng Lâm Hàn lại xua tay, bảo: “Tôi biết nó nghĩa là gì, cô không cần hỏi thêm những điều khác, chuẩn bị sẵn sàng đến lúc đó theo tôi tham dự là được”.

Hàn Hinh Nhi thấy thế thì do dự một thoáng, không tiếp tục hỏi nữa mà gật đầu nói: “Được, tôi biết rồi, tôi sẽ chuẩn bị, tôi đi trước đây”.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, không nói gì nữa.

Hàn Hinh Nhi ra khỏi biệt thự núi Vân Mộng, quay đầu lại nhìn vẫn còn chút ngờ vực.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Mặc dù trước đây họ đều coi thường Lâm Hàn, nhưng không ngờ anh lại có thể tiêu diệt được nhà họ Hoàng và nhà họ Hồng đang như mặt trời ban trưa một cách dễ dàng thế này.

Nhưng theo sự hiểu biết của cô ta, cho dù vậy thì Lâm Hàn vẫn chưa đủ tư cách tham dự với vị trí đài chính của Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương, huống chi còn dẫn cô ta tham dự cùng?

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Nhưng dáng vẻ tự tin vừa rồi của Lâm Hàn lại khiến Hàn Hinh Nhi hơi tin tưởng, dù sao trước đây Lâm Hàn cũng chưa từng nói khoác.

“Chẳng lẽ mình lại đánh giá thấp anh ta à? Rốt cuộc cậu Lâm có thực lực thế nào đây?”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Hàn Hinh Nhi lắc đầu, không suy nghĩ nữa, cứ chuẩn bị theo Lâm Hàn dặn dò là được, những chuyện khác cô ta cũng không thể quyết định.

Cùng lúc này, trong biệt thự núi Vân Mộng, Lâm Hàn cũng đang yên lặng suy nghĩ.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Đây là lần đầu tiên Lâm Hàn thay mặt nhà họ Lâm tham dự Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương, đương nhiên anh cũng phải chuẩn bị thật tốt.

Sau một hồi suy nghĩ, Lâm Hàn quyết định Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương lần này không chỉ dẫn theo nhà họ Hàn tham gia, còn phải dẫn Phùng Thạch, livestream Sa Ngư, siêu thị Hoa Nhuận và giải trí Tinh Quang cùng tham dự.bg-ssp-{height:px}

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Đối với nhà họ Hàn, Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương là cơ hội để nâng cao thực lực, đối với những công ty khác dưới sự điều hành của Lâm Hàn cũng là một cơ hội.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Sự phát triển của sản nghiệp lớn mạnh đồng nghĩa với việc thực lực của Lâm Hàn đã nâng cao.

Sau khi quyết định, Lâm Hàn gửi tin nhắn thông báo cho Phùng Thạch, Lý Minh của livestream Sa Ngư, Triệu Nhã của siêu thị Hoa Nhuận và Hạ Minh Hạo của giải trí Tinh Quang.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Ở trụ sở chính của công ty livestream Sa Ngư, lúc này mọi người vẫn đang đắm chìm trong niềm vui sướng được tăng lương, làm việc nghiêm túc hơn hẳn.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Họ đều là ban lãnh đạo dày dặn kinh nghiệm, đương nhiên hiểu không thể có một chiếc bánh tự dưng từ trên trời rơi xuống được.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Nếu không hoàn thành tốt công việc thì không xứng với tiền lương cả năm khổng lồ này.

Họ tin rằng Lâm Hàn chắc chắn sẽ không thể chu cấp cho họ một khoản lương hàng năm khổng lồ thế này mãi, dù sao giàu hơn nữa thì tiền cũng không phải do gió thổi đến.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Thấy mọi người làm việc hăng say, tâm trạng Lý Minh cũng cực kỳ tốt.

Cứ thế này thì việc đưa livestream Sa Ngư ra thị trường để niêm yết đã vững vàng đến %! Cũng xứng đáng với sự tin tưởng và đào tạo của cậu Lâm.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Lý Minh đang vui vẻ thì nhận được tin Lâm Hàn gửi tới, vừa mở ra xem, anh ta lập tức sững sờ tại chỗ, vẻ mặt không dám tin.

“Trưởng phòng Lý sao thế? Xảy ra chuyện xấu gì à?”, một giám đốc điều hành thấy vậy thì nghi ngờ hỏi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

“Không phải là cậu Lâm hối hận rồi đấy chứ? Cũng đúng, mức lương hàng năm cao thế này, không phải cậu Lâm sẽ phải đền đến chết à?”

“Không đến nỗi chứ, sao cậu Lâm có thể là người như thế? Tiền đã phát rồi, hợp đồng cũng ký, cậu Lâm không thể đổi ý”.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

“Vậy có thể là chuyện gì? Không phải là chuỗi vốn có vấn đề gì rồi chứ?”

Các giám đốc điều hành lần lượt tỏ vẻ nghi hoặc nhìn Lý Minh, bình thường Lý Minh luôn bình tĩnh, rất ít khi lộ vẻ mặt thế này.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Lý Minh đặt điện thoại xuống, ngẩng đầu nhìn lên đám đông, có chút không tin lắm:

Họ đều là ban lãnh đạo dày dặn kinh nghiệm, đương nhiên hiểu không thể có một chiếc bánh tự dưng từ trên trời rơi xuống được.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Nếu không hoàn thành tốt công việc thì không xứng với tiền lương cả năm khổng lồ này.

Họ tin rằng Lâm Hàn chắc chắn sẽ không thể chu cấp cho họ một khoản lương hàng năm khổng lồ thế này mãi, dù sao giàu hơn nữa thì tiền cũng không phải do gió thổi đến.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Thấy mọi người làm việc hăng say, tâm trạng Lý Minh cũng cực kỳ tốt.

Cứ thế này thì việc đưa livestream Sa Ngư ra thị trường để niêm yết đã vững vàng đến %! Cũng xứng đáng với sự tin tưởng và đào tạo của cậu Lâm.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Lý Minh đang vui vẻ thì nhận được tin Lâm Hàn gửi tới, vừa mở ra xem, anh ta lập tức sững sờ tại chỗ, vẻ mặt không dám tin.

“Trưởng phòng Lý sao thế? Xảy ra chuyện xấu gì à?”, một giám đốc điều hành thấy vậy thì nghi ngờ hỏi.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

“Không phải là cậu Lâm hối hận rồi đấy chứ? Cũng đúng, mức lương hàng năm cao thế này, không phải cậu Lâm sẽ phải đền đến chết à?”

“Không đến nỗi chứ, sao cậu Lâm có thể là người như thế? Tiền đã phát rồi, hợp đồng cũng ký, cậu Lâm không thể đổi ý”.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

“Vậy có thể là chuyện gì? Không phải là chuỗi vốn có vấn đề gì rồi chứ?”

Các giám đốc điều hành lần lượt tỏ vẻ nghi hoặc nhìn Lý Minh, bình thường Lý Minh luôn bình tĩnh, rất ít khi lộ vẻ mặt thế này.

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Lý Minh đặt điện thoại xuống, ngẩng đầu nhìn lên đám đông, có chút không tin lắm:

“Tôi vừa nhận được tin nhắn của cậu Lâm, bảo tôi dẫn theo một trợ lý chuẩn bị đại diện cho công ty livestream Sa Ngư chúng ta, theo cậu Lâm cùng tham dự Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương sắp tới, hơn nữa còn là vị trí ở đài chính!”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

“Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương?”

“Đài chính?”

Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.

Các giám đốc điều hành đều có vẻ mặt mờ mịt, họ đều là lãnh đạo có kinh nghiệm, hiểu rõ tình hình kinh tế, những thay đổi của thị trường tài chính, những thay đổi chính sách, đương nhiên hiểu hai cụm từ này có ý nghĩa gì.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio