Chàng Rể Vô Song

chương 499

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Chương : Thăng quan tiến chức nhanh chóng Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương có thể nói là một sự kiện lớn thu hút sự chú ý của toàn thế giới.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Mà đài chính là vị trí mà họ thậm chí còn không dám nghĩ đến.

Những người có thể ngồi ở đó chắc chắn là những thế lực lớn, những tài phiệt lớn và nền kinh tế lớn thực sự!

Anh nợ em một câu yêu thương!

“Thật không? Trưởng phòng Lý, anh nhìn kỹ lại đi, có chắc là ở vị trí đài chính không? Đừng nhìn nhầm”, một trưởng phòng khác có chút không dám tin.

Lý Minh lườm anh ta: “Vừa nãy tôi đã xác nhận không biết bao nhiêu lần rồi, không thể đọc nhầm được. Hơn nữa đây là tin nhắn cậu Lâm gửi cho tôi, anh thấy có thể là giả được à?”

Anh nợ em một câu yêu thương!

Các trưởng phòng đưa mắt nhìn nhau, đều cảm thấy có chút kích động, nếu là thật thì livestream Sa Ngư sẽ rất phát triển trong mấy năm tới!

Chưa kể còn được niêm yết trên sàn chứng khoán NASDAQ trong vòng một năm, có thể sau khi đi dự về sẽ được lên sàn luôn, một hai tháng nữa là có thể đi Mỹ rồi!

Anh nợ em một câu yêu thương!

“Chắc không giả đâu, dù sao chúng ta cũng không thể nào biết được năng lực thật sự của cậu Lâm!”

“Rốt cuộc cậu Lâm là ông lớn nào chứ? Không ngờ cậu ấy còn có tư cách đưa người tới tham dự hội nghị thượng đỉnh ở vị trí đài chính!”

Anh nợ em một câu yêu thương!

Thoáng chốc, rất nhiều trưởng phòng của livestream Sa Ngư đều cảm thấy cực kỳ kích động, đồng thời cũng thấy may mắn vì trước đó không vội vàng nghỉ việc.

Nếu bỏ lỡ một công ty thế này và một người như cậu Lâm thì chắc chắn sẽ hối hận cả đời!

Anh nợ em một câu yêu thương!

Sau khi kích động, Lý Minh nhanh chóng chọn một trợ lý để cùng đi dự Hội nghị thượng đỉnh sắp tới.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Đồng thời, Triệu Nhã ở siêu thị Hoa Nhuận, Phùng Thạch trong lĩnh vực bất động sản và Hạ Minh Hạo của giải trí Tinh Quang cũng nhận được tin nhắn của Lâm Hàn.

Trong một văn phòng ở Kim Lăng.

Anh nợ em một câu yêu thương!

“Có thông báo bắt đầu từ hôm nay, siêu thị Hoa Nhuận sẽ tiến hành kiểm tra nghiêm ngặt mỗi ngày, không được xuất hiện sai sót. Ngoài ra, cô cũng chuẩn bị một chút để tham dự Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương với tôi”, Triệu Nhã mặt không cảm xúc nói với trợ lý.

Trợ lý sửng sốt, tham dự Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương? Sao siêu thị Hoa Nhuận lại có tư cách này?

Anh nợ em một câu yêu thương!

Mặc dù bây giờ siêu thị Hoa Nhuận có mặt trên khắp Hoa Đông, nhưng tham dự Hội nghị thượng đỉnh thì chắc chắn chưa đủ tư cách.

Nhưng thấy Triệu Nhã không muốn giải thích nhiều, trợ lý cũng chỉ đành kìm nén nghi ngờ trong lòng, lập tức đi thông báo và chuẩn bị.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Mà Triệu Nhã vẫn còn ngạc nhiên, thậm chí vừa nãy cô ta còn không nói với trợ lý của mình rằng họ sẽ ngồi ở vị trí đài chính trong hội nghị.

Triệu Nhã biết, cho dù thế nào thì siêu thị Hoa Nhuận đều không thể có đủ tư cách, cô ta có thể tham gia, tất cả đều nhờ Lâm Hàn!

Anh nợ em một câu yêu thương!

“Rốt cuộc lai lịch của cậu Lâm đáng sợ đến nhường nào?”

Triệu Nhã thầm nghĩ trong lòng.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Ở một nơi khác, trong một công ty bất động sản ở thành phố Đông Hải.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Tiếng cười cường điệu của Phùng Thạch vọng ra từ trong phòng làm việc khơi dậy sự tò mò của các nhân viên bên ngoài.

Triệu Tứ Hải ngồi ở phòng bên cạnh, nghe thấy tiếng cười này mà cảm thấy khó hiểu.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Anh ta đi theo Phùng Thạch được một thời gian, cũng đã hiểu tính Phùng Thạch. Ông ta luôn làm việc tuỳ theo sở thích của mình, nhưng hành động của Phùng Thạch hôm nay có phần ngoài dự liệu của anh ta.

“Ông chủ Phùng!”

Anh nợ em một câu yêu thương!

Triệu Tứ Hải nhẹ nhàng gõ cửa văn phòng.

“Vào đi!”, giọng Phùng Thạch vọng lại.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Sau khi được cho phép, Triệu Tứ Hải đi vào.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Phùng Thạch luôn lạnh lùng, bây giờ lại nở nụ cười trên môi, hiển nhiên là tâm trạng rất tốt.

“Ông chủ, có chuyện gì mà ông vui vậy ạ?”, Triệu Tứ Hải cười nịnh nọt, ngờ vực hỏi.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Phùng Thạch quan sát Triệu Tứ Hải, mặc dù bình thường người này hay thích nịnh hót, nhưng những phương diện khác cũng được, ông nghĩ một lúc rồi bảo:

Anh nợ em một câu yêu thương!

“Tứ Hải à, thời gian này cậu tạm gác công việc của cậu lại đi, chuẩn bị làm trợ lý của tôi trong thời gian tới, cậu sẽ cùng tôi tham gia một hội nghị quan trọng”.

Cuối cùng Phùng Thạch quyết định đưa Triệu Tứ Hải đi theo, dù sao thì anh ta cũng là anh rể của Lâm Hàn.

Anh nợ em một câu yêu thương!

“Hội nghị quan trọng?”

Triệu Tứ Hải suy nghĩ, bây giờ công ty đang bận rộn, có hội nghị gì đáng để anh ta gác lại công việc để chuẩn bị?

Anh nợ em một câu yêu thương!

Đương nhiên Phùng Thạch không giấu giếm, dù sao cũng là chuyện tốt, một thời gian nữa ông cũng sẽ thông báo cho mọi người biết, vì thế ông cười bảo:

“Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương!”

Anh nợ em một câu yêu thương!

“Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương? Là gì ạ?”

Triệu Tứ Hải không hiểu, anh ta đã nghe nói qua về Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương nhưng không hiểu, cũng không thấy nó có liên quan gì đến công ty.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Bởi vì tầng lớp của anh ta không thể có liên quan đến hội nghị này.

Phùng Thạch cười rất tươi, tự nói:

Anh nợ em một câu yêu thương!

“Ban đầu tôi cũng không dám tin, đây là Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương đó! Phùng Thạch tôi chỉ là một con tôm tép mà cũng được tham gia! Đương nhiên, tất cả những điều này đều nhờ sếp tôi nên chúng ta mới có cơ hội hiếm có này. Tứ Hải, cậu chuẩn bị cho tốt, nếu chúng ta nắm được cơ hội này thì sẽ kiếm được rất nhiều tiền!”bg-ssp-{height:px}

“Vâng thưa ông chủ Phùng!”, Thạch Tông gật đầu lia lịa.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Không lâu sau, Triệu Tứ Hải bước ra khỏi văn phòng Phùng Thạch với vẻ mặt kích động.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Trong văn phòng, Triệu Tứ Hải đã xác nhận được thông tin này là đúng, cũng biết được một số thông tin về Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương và cũng đã hiểu đẳng cấp của hội nghị thượng đỉnh này thông qua Phùng Thạch.

“Tứ Hải, ông chủ có chuyện gì mà vui thế?”, đồng nghiệp thấy Triệu Tứ Hải đi ra thì khó hiểu hỏi.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Triệu Tứ Hải đắc ý nói:

“Ông chủ muốn đưa tôi tham dự một hội nghị quan trọng, anh biết đó là hội nghị gì không?”

Anh nợ em một câu yêu thương!

“Hội nghị gì?”, đồng nghiệp tò mò.

Triệu Tứ Hải cười đáp: “Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương, hơn nữa còn là vị trí đài chính!”

Anh nợ em một câu yêu thương!

“Cái gì? Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương? Vị trí đài chính? Thật không đó, Tứ Hải, anh không nói khoác đấy chứ?”

“Đúng thế, nói khoác cũng phải đàng hoàng, anh biết Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương là hội nghị thuộc đẳng cấp nào không? Đừng nói là vị trí đài chính, dù là ghế ngoài thì chúng ta cũng không có cơ hội”.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Ngay khi nhóm đồng nghiệp đang nghi ngờ Triệu Tứ Hải, một đồng nghiệp đang bận làm việc ngẩng đầu lên ngạc nhiên nói:

“Mọi người xem thông báo mới nhất của sếp Phùng đi, hình như Tứ Hải nói thật!”

Anh nợ em một câu yêu thương!

Đồng nghiệp của Triệu Tứ Hải vây lại xem, đúng là có thông báo mới của Phùng Thạch, ông ta bảo mọi người trong công ty thời gian tới phải chuẩn bị thật kỹ, việc kiểm tra chất lượng và an toàn phải được kiểm soát chặt chẽ, nhất định phải qua cửa, không thể ảnh hưởng đến Hội nghị thượng đỉnh sắp tới!

Phùng Thạch quan sát Triệu Tứ Hải, mặc dù bình thường người này hay thích nịnh hót, nhưng những phương diện khác cũng được, ông nghĩ một lúc rồi bảo:

Anh nợ em một câu yêu thương!

“Tứ Hải à, thời gian này cậu tạm gác công việc của cậu lại đi, chuẩn bị làm trợ lý của tôi trong thời gian tới, cậu sẽ cùng tôi tham gia một hội nghị quan trọng”.

Cuối cùng Phùng Thạch quyết định đưa Triệu Tứ Hải đi theo, dù sao thì anh ta cũng là anh rể của Lâm Hàn.

Anh nợ em một câu yêu thương!

“Hội nghị quan trọng?”

Triệu Tứ Hải suy nghĩ, bây giờ công ty đang bận rộn, có hội nghị gì đáng để anh ta gác lại công việc để chuẩn bị?

Anh nợ em một câu yêu thương!

Đương nhiên Phùng Thạch không giấu giếm, dù sao cũng là chuyện tốt, một thời gian nữa ông cũng sẽ thông báo cho mọi người biết, vì thế ông cười bảo:

“Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương!”

Anh nợ em một câu yêu thương!

“Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương? Là gì ạ?”

Triệu Tứ Hải không hiểu, anh ta đã nghe nói qua về Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương nhưng không hiểu, cũng không thấy nó có liên quan gì đến công ty.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Bởi vì tầng lớp của anh ta không thể có liên quan đến hội nghị này.

Phùng Thạch cười rất tươi, tự nói:

Anh nợ em một câu yêu thương!

“Ban đầu tôi cũng không dám tin, đây là Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương đó! Phùng Thạch tôi chỉ là một con tôm tép mà cũng được tham gia! Đương nhiên, tất cả những điều này đều nhờ sếp tôi nên chúng ta mới có cơ hội hiếm có này. Tứ Hải, cậu chuẩn bị cho tốt, nếu chúng ta nắm được cơ hội này thì sẽ kiếm được rất nhiều tiền!”

“Vâng thưa ông chủ Phùng!”, Thạch Tông gật đầu lia lịa.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Không lâu sau, Triệu Tứ Hải bước ra khỏi văn phòng Phùng Thạch với vẻ mặt kích động.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Trong văn phòng, Triệu Tứ Hải đã xác nhận được thông tin này là đúng, cũng biết được một số thông tin về Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương và cũng đã hiểu đẳng cấp của hội nghị thượng đỉnh này thông qua Phùng Thạch.

“Tứ Hải, ông chủ có chuyện gì mà vui thế?”, đồng nghiệp thấy Triệu Tứ Hải đi ra thì khó hiểu hỏi.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Triệu Tứ Hải đắc ý nói:

“Ông chủ muốn đưa tôi tham dự một hội nghị quan trọng, anh biết đó là hội nghị gì không?”

Anh nợ em một câu yêu thương!

“Hội nghị gì?”, đồng nghiệp tò mò.

Triệu Tứ Hải cười đáp: “Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương, hơn nữa còn là vị trí đài chính!”

Anh nợ em một câu yêu thương!

“Cái gì? Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương? Vị trí đài chính? Thật không đó, Tứ Hải, anh không nói khoác đấy chứ?”

“Đúng thế, nói khoác cũng phải đàng hoàng, anh biết Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương là hội nghị thuộc đẳng cấp nào không? Đừng nói là vị trí đài chính, dù là ghế ngoài thì chúng ta cũng không có cơ hội”.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Ngay khi nhóm đồng nghiệp đang nghi ngờ Triệu Tứ Hải, một đồng nghiệp đang bận làm việc ngẩng đầu lên ngạc nhiên nói:

“Mọi người xem thông báo mới nhất của sếp Phùng đi, hình như Tứ Hải nói thật!”

Anh nợ em một câu yêu thương!

Đồng nghiệp của Triệu Tứ Hải vây lại xem, đúng là có thông báo mới của Phùng Thạch, ông ta bảo mọi người trong công ty thời gian tới phải chuẩn bị thật kỹ, việc kiểm tra chất lượng và an toàn phải được kiểm soát chặt chẽ, nhất định phải qua cửa, không thể ảnh hưởng đến Hội nghị thượng đỉnh sắp tới!

Đột nhiên các đồng nghiệp đều nhìn Triệu Tứ Hải với cặp mắt khác. Đây là Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương, mặc dù Triệu Tứ Hải chỉ tham gia với tư cách là trợ lý của Phùng Thạch, nhưng có thể nói anh ta rất được Phùng Thạch coi trọng.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Đây là cơ hội có thể khiến Triệu Tứ Hải thăng quan tiến chức nhanh chóng!

“Tứ Hải, phát triển rồi đừng quên chúng tôi nhé!”

Anh nợ em một câu yêu thương!

“Đúng đó Tứ Hải, mọi người đều là anh em, lần này anh sắp phất rồi, nhất định phải quan tâm chúng tôi nữa nhé!”

“…”

Anh nợ em một câu yêu thương!

Các đồng nghiệp bàn luận sôi nổi, ai nấy đều hâm mộ.

Trong lòng Triệu Tứ Hải rất thích, nhưng vẫn phải nói lời khiêm tốn với mọi người rằng ông chủ Phùng cất nhắc mình chẳng qua cũng chỉ do may mắn mà thôi.

Anh nợ em một câu yêu thương!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio