Tuy bên ngoài bất định như không nhưng trong lòng của Ly Hạc và Kiện Niên đều rất bất ngờ.Nhìn hoàn cảnh của Liêu Vãn thì chính là một người không có điều kiện.
Thế nhưng những điều mà người bình thường không biết, Liêu Vãn đều biết rất rõ.
Hơn nữa còn không hề vì thế mà chủ quan, luôn tỉ mỉ từng bước một để bản thân có thể an toàn.Lần trước trên đường chạy trốn, Liêu Vãn may mắn đụng phải một ngôi nhà ngói nhỏ cũng xem như là có chốn dung thân.
Thế nhưng hiện tại thì không may mắn như vậy, Liêu Vãn di chuyển hồi lâu thì quyết định vào hang đá, tạm thời tá túc một đêm.Ban đêm, trong rừng có động vật gì nguy hiểm hay không cũng chưa biết được, vốn dĩ không nên mạo hiểmHơn nữa muốn tiếp tục chạy trốn thì phải nghỉ ngơi để thể lực có thời gian khôi phục.
Ngay cả hai vị người ngoài hành tinh kia cũng đang bị thương.Dù sau cả ba người cũng đều tiêu hao sức lực cả một ngày, do đó không một ai câu nệ hang đá hay nhà ngói, có nơi ngả lưng đã là vạn hạnh, nếu không thì màn trời chiếu đất cũng là cảnh phải chịu.Sau khi bố trí một chút phương pháp bảo vệ bên ngoài cửa hang động thì ai nấy đều lăn ra ngủ không màng trời trăng mây nước là gì.Thế nhưng qua ngày hôm sau, bọn họ không thể tiếp tục di chuyển như dự định vì tuyết bắt đầu rơi.
Dẫu là tuyết đầu mùa nhưng vô cùng dày đặc.
Với trang phục của ba người bọn họ hiện tại, bước ra khỏi hang động đi vài bước liền khó lòng chịu nổi.Có điều chẳng cần nói chi xa xôi là đi ra khỏi hang, bây giờ, dẫu đang ở bên trong hang đá thì Liêu Vãn cũng cảm thấy lạnh lẽo đến cả người run bần bật: "Hai người ở đây, tôi ra bên ngoài nhặt một ít củi để nhóm lửa.
Trời quá lạnh rồi.""Để tôi." Ly Hạc và Kiện Niên không khỏi nhìn nhau vì không hẹn mà hợp, cùng lúc bật ra câu từ giống y hệt.
Liêu Vãn xoa xoa hai tay thổi hơi vào để truyền chút nhiệt cho cơ thể, đưa mắt nhìn Kiện Niên: "Anh tỉnh trước, nếu anh đã có ý thì đi với tôi.
Dù sao hai người cũng không nên đơn độc ở cùng nhau, tôi không muốn lại phát sinh thêm vấn đề gì khác."Về vấn đề ăn uống, Liêu Vãn cũng không phải tốn quá nhiều công sức.
Khu vực này có rất nhiều gà rừng, bởi gần đây có một trang trại nuôi gà lấy thịt.
Họ nuôi theo phương thức nuôi thả, gà quen đường tới cử ăn sẽ tự mò về.Nhờ vào điều đó, Liêu Vãn có thể ăn thịt gà miễn phí.Chỉ là hiện tại di chuyển đến đây Liêu Vãn mới biết, tuy nói là nuôi thả nhưng chủ trang trại vẫn rào lưới để đề phòng gà đi quá xa.Căn nhà ngói nhỏ mà Liêu Vãn tá túc lúc trước, căn bản là không có bất cứ con gà thần thánh nào có khả năng mò tới nổi.Nướng gà không khó, cái khó là làm sao để hương thơm không bay cao bay xa khiến cho đám người nhà chứa chú ý, có khả năng sẽ đuổi tới.Thêm nữa, không thể để cho chủ trại gà tìm đến tận nơi vì nghi ngờ có người đang trộm gà của mình, vặt lông ăn thịt.Chỉ thấy lát sau, Liêu Vãn trở về với gương mặt lấm lem, trên tay cầm một con gà nướng vàng óng.Ly Hạc hỏi cậu cách nướng gà nhưng Liêu Vãn không nói.Ly Hạc đưa mắt nhìn Kiện Niên nhưng anh ta cũng im lặng, xoay người sang chỗ khác.Trên thực tế thì trong lòng Kiện Niên cũng tò mò không kém gì Ly Hạc.
Bởi ban nãy, anh ta cũng bị Liêu Vãn đuổi đi lấy tuyết mang về uống, căn bản là không biết được Liêu Vãn đã dùng cách gì để nướng gà khiến cho thần không biết quỷ không hay như thế."Bây giờ hai người muốn ăn hay muốn nhịn? Nói một lời thôi." Nghe giọng điệu Liêu Vãn bắt đầu trở nên không tốt, Ly Hạc và Kiện Niên liền nhanh chóng bỏ qua chuyện đó như một giấc mơ.
Cứ thế ba người ngồi gặm thịt gà, có điều trong thâm tâm mỗi người đều đang chìm vào suy nghĩ riêng của bản thân.Đặc biệt là Liêu Vãn, dù cố gắng che giấu nhưng sự rối rắm nơi đáy mắt chỉ cần quan sát rõ là có thể nhìn ra.
Thế nhưng dường như Liêu Vãn nghĩ không tỏ, cuối cùng nhìn hai người đàn ông ngoài hành tinh rồi nhìn thịt gà, cuối cùng vẫn là dốc sức nhai nhai lấp đầy bụng nhỏ trước đã."Tạ ơn thần Paya, cuối cùng tôi đã liên lạc được với ngài rồi.
Ngài vẫn ổn chứ Đại soái? Chúng tôi đều rất lo lắng cho ngài, cả Nữ hoàng cũng ăn không ngon ngủ không yên đấy ạ." Ly Hạc trầm mặc, bảo trì sự im lặng trước những lời nói quá đỗi mừng rỡ của cấp dưới.Thấy vậy, cấp dưới cũng không dám tiếp tục nhiều lời.
Dù sao từ trước đến nay, Ly Hạc đều là một dáng vẻ như khúc gỗ: "Báo cáo Đại soái, theo chỉ thị của ngài tôi đã sắp xếp một phi thuyền không người lái.
Bên trong đã được thiết lập theo tọa độ mà ngài gửi về.
Lâu nhất là mười ngày hoặc có thể sớm hơn.""Báo cáo Đại soái, phi thuyền không người lái đã được thiết lập chặt chẽ.
Thời gian dự kiến là khoảng mười ngày.
Tôi cũng đã đánh tiếng với người nhà của ngài, do đó mong Đại soái hãy cứ an tâm.
Chúng tôi sẽ chờ ngài trở về."Kiện Niên đáp lời một tiếng, sau đó tắt liên lạc.
Vì hôm nay thương tích đã khá lành lặn, do đó anh ta mới có đủ năng lượng để liên lạc với cấp dưới của mình.Bỗng Kiện Niên nhìn về bóng dáng của Liêu Vãn đang chống cằm ngồi bất động trước cửa hang, trong lòng dâng lên cảm giác bình yên khó tả.Lăn qua lăn lại cũng hết một ngày, vì hôm nay căn bản không có vận động gì nhiều.
Hơn nữa còn được nghỉ ngơi khá đầy đủ.
Do đó, mặc dù ba người đã nằm xuống ba góc được trải rơm nhưng chẳng ai là đang chợp mắt cả.Thấy không ngủ được, Liêu Vãn liền ngồi dậy nhìn đống lửa đang cháy lắc rắc.
Ly Hạc và Kiện Niên ngó qua, cả hai cũng ngồi dậy theo Liêu Vãn, ba người sáu đôi ngươi trợn mắt nhìn nhau.Vẫn là Liêu Vãn có sự tò mò: "Hành tinh của hai người là thế nào vậy? Có giống với Trái Đất không?"Ly Hạc vốn dĩ là người ít nói, trước giờ ngoại trừ mở miệng ra lệnh và nói vài câu giao tiếp bình thường đều sẽ không nói nhiều thêm nửa lời.
Trên thực tế, cũng không phải là anh thích như vậy.
Mà căn bản anh không biết nên nói gì, nói làm sao, bắt đầu thế nào."Nơi đó được gọi là tinh cầu LI." Kiện Niên mỉm cười nhìn Liêu Vãn, qua vài ngày chung đụng anh ta dần có cảm tình với cậu lúc nào không hay.
Chỉ biết dáng vẻ mỹ nam an tĩnh đó của cậu rất thu hút người khác, tính cách độc lập, tư duy mạnh mẽ, sự ngoan cường và nét đơn thuần trong con người cậu khiến người khác rất khó lòng để làm lơ.Giọng nói của Kiện Niên rất trầm ấm, khi anh ta nói giống như đang muốn sưởi ấm trái tim người đối diện: "Tính đến thời điểm hiện tại, LI là một trong những tinh cầu có nền văn minh tiên tiến nhất dải Ngân hà.
Ở nơi đó, vị thần mà mọi người tín ngưỡng là một vị thần cây tên gọi Paya.
Đối với các thần dân trên tinh cầu LI, xúc phạm đến cây xanh, phá hoại môi trường chính là tử tội.""Chúng tôi không sinh sản theo phương pháp hữu tính lạc hậu, rườm rà.
Chúng tôi đã phát minh ra phương pháp sinh sản vô tính, chỉ cần gửi gen vào kho gen và lựa chọn thời điểm muốn có con thì người đó liền có thể sinh ra đứa con của mình."Mặc dù đang nghe rất hăng hái, thậm chí trong đầu Liêu Vãn còn tự tưởng tượng ra quang cảnh mà Kiện Niên đang kể.
Thế nhưng cậu lại không kìm được ngáp một cái rõ to.Kiện Niên có chút ngượng nghịu, đưa mắt nhìn dáng vẻ mơ màng đầy khả ái của Liêu Vãn.
Liêu Vãn thấy vậy cười trừ một tiếng, xua xua tay: "Xin lỗi, thật ngại quá.
Có lẽ do giọng nói của anh quá truyền cảm, dù rất muốn nghe tiếp nhưng tôi cảm thấy buồn ngủ quá rồi.
Hai anh ngủ ngon nhé.".