-Sao chị vào mà không gõ cửa.Quyên lớn tiếng
-Tôi xin lổi.chị để nước xuống bàn và đi thật nhanh về phòng,chân chị như rụng rời
Quân quá bất ngờ trước tình huống nay
-Em uống nước đi
Quân đang rất lo lắng,hẳn chị đang rất buồn,chị sẽ nghĩ anh là người thế nào đây,thật là khó xử
Quyên ở chơi được chút thi Quân đưa cô về nhà sau đo anh vội vả trở về và chạy ngay lên phòng chi
-Chị mở cho tôi đi
-Câu về phòng đi.tôi không muốn nói chuyện với cậu
-Hiểu lầm thôi chị mở cửa đi
Quân đập cửa,càng vỗ càng mạnh chị không thể không mở,Quân vào phòng chị,nắm tay chị và nói
-Chỉ là hiểu lầm thôi chị à,không có gì hết
-Tôi không hiểu lầm gì hết,chính mắt tôi nhìn thấy người hôn nhau
-Là cô ta hôn tôi,tôi bất ngờ quá,cô ta ở mỹ từ nhỏ nên hơi phóng khoáng tí,chị không tin tôi sao
-Không,tôi không muốn nghe gì hết cậu ra ngoài đi.nước mắt chị cứ tuôn ra
-Với cậu tôi chẳng là gì hết,cậu đùa giởn với tình cảm của tôi
-Toi không có, tôi yêu chị,chị biết mà,tôi không đùa giởn gì hết,huống chi tôi chỉ mới gặp cô ta không bao lâu,sao có tình cảm được
-không tình cảm mà như vậy sao,Với cậu tình yêu dễ dãi thế sao,không yêu vẫn có thể tùy tiện hôn người khác
-Tôi nói đó chỉ là sự cố,Phải làm sao chị mới tin tôi đây
-Tôi không muốn nghe gi hết,tôi mệt mỏi lắm rồi,cậu đi đi
-Thôi mà chị,chúng ta đã rất khó khăn rồi mà chị còn như vầy nửa thì tôi phải làm sao đây,chúng ta phải tin tưởng nhau chứ
-Tôi không thể tin tưởng được nưa khi chính mắt mình nhìn thấy
-Thật ra chị muốn tôi phải làm sao,vì chị tôi cũng đã cố gắng lắm rồi,tôi cũng mệt mỏi lắm rồi,tôi chỉ cần chị tin tưởng tôi thôi như vậy chị cũng không làm được,chi muốn tôi phải làm sao nửa đây.Quân cũng bắt đầu lớn tiếng
-Nếu chị không có lòng tin với tôi thì tôi nói gì cũng vôi ích,chị muốn nghĩ sao tùy chị.Quân tỏ ra khó chiu vô cùng.còn chị vô cùng ấm ức,Quân là người sai mà còn lớn tiéng với chị,không lẽ vì chị là người lam,là người không có gì mà Quân được quyền xem thường va lừa dối chi sao ?
-Nếu giữa chúng ta không còn lòng tin với nhau thì xem như từ trước đén giờ chưa có chuyện gì xảy ra.Chị nói trong nước mắt.
-Chị muốn chia tay sao ? Với người đã từng li hôn thì lời chia tay nói ra thật là dể dàng quá .Quân tức giận
-Tùy chi.Quân ra ngoài và đóng cửa thật mạnh,còn chị lao vào giường vùi đầu trong gối và khóc thật nhiều,hết thật rồi,chị không biết mình đã khóc bao lâu,có lẽ sau hôn nhân đổ vở chị không còn lòng tin với đàn ông,hay nói đúng hơn chị đặc biệt nhay cảm với chuyên phản bội
Chị khóc suốt đêm,Tất cả đàn ông trên đời đều như thế,họ có thể ở bên cạnh người và nói lời yêu thương với người khác,có lẽ ông trời đang trêu chị,thôi thì đành chấp nhận,số phận đã sắp đặt,đã không thương cho cuộc đời chị thì đành chịu,dù sao chị cũng đã có những ngày tháng thật vui vẻ bên Quân,giờ không biết phải đối mặt với Quân như thế nào đây,mọi chuyện thật không đơn giản như chị nghĩ
Sáng hôm sau chị thức dậy chuẩn bị đồ ăn sáng nhưng đợi mãi không thấy Quân,thì ra cả đêm qua Quân không về nhà,đây là lần đầu tiên Quân như thế,có lẽ Quân đã đến chỗ cô ta,ừ thì họ còn trẻ,thế giới của họ đơn giản hơn nhiều,yêu vội sống vội cũng là lẽ tự nhiên,nhưng sao tim chị đau quá,nó đau gấp trăm ngàn lần so với khi chị biết tin chồng chị ngoại tình,chị không thể không khóc,tim chị như muốn ngừng đập,cố gắng lên mọi chuyện rồi sẽ qua hết,chị tự nhủ.nhưng trưa,chiều,đến tận khuya Quân cũng không về………….Vậy là đã ngày rồi Quân không về,Họ đã ở bên nhau chị như muốn điên lên khi nghĩ đến chuyện đó,chưa bao giờ chị cảm thấy khổ sở như thế này,chị muốn gọi cho Quân hỏi anh đang ở đâu,làm gì với ai,nhưng rồi chị chợt nhận ra giờ Quân đã không còn là của chị,lời chia tay là chị nói,vả lại chị cũng không thể quên được hình ảnh Quân hôn người con gái khác,bao nhiêu thứ trong đầu chị……Chị muốn quên đi tất cả chỉ cần Quân thôi,chị cũng không ngờ minh lại yêu Quân nhiều như vậy.mọi chuỵen đã kết thúc rồi,hết thật rồi……………..