Ngồi trên bàn làm việc trong phòng mình, Như Ý mỉm cười nhìn tấm hình cô đang cầm trong tay, trong hình là cô và Long đang nhìn nhau cười hạnh phúc, tấm hình này được chụp khi người đi chơi ở công viên Disneyland. "Cốc...cốc...cốc" "Cô chủ, vú vào được không?"
Để tấm hình lại góc trên bàn cô đi lại chổ giường nằm ngồi xuống "Vú vào đi"
Bà bước vào trên tay còn mang theo ly sữa
"Vú có pha cho cô ly sữa, cô uống khi còn nóng đi "
"Vú để đó đi, vú lại đây ngồi với con, con muốn hỏi vú số chuyện"
Vú ngẩng người sau đó để lại ly sữa lên bàn, đến bên cạnh chỗ Như Ý ngồi xuống
"Cô muốn hỏi gì?"
"Con chỗ này...có chút vấn đề, có số chuyện lúc trước con không nhớ ra, vú kể lại cho con nghe có được không?" vừa nói cô vừa chỉ chỉ ở trên đầu, vẻ mặt bất lực.
"Sao vậy, mấy năm qua con sống bên đó không tốt sao?"
"Vú không biết sao? Cách đây khoảng năm con bị tai nạn nạn giao thông, mất trí nhớ, những chuyện trước kia con không nhớ gì hết, ba con không nói gì cho mọi ngừời biết sao!"
"Không có, năm đó ông chủ chỉ nói cô đã đi du học không nói thêm thông tin gì về cô nữa!" bất giấc vú nắm lấy đôi bàn tay của Như Ý mà thở dài.
Như Ý trầm mặt nở nụ cười tự giễu, hóa ra vị trí của cô ở trong lòng của ông ta chỉ có như vậy...!
"Khi con được tuỗi, lúc đó con rất hoạt bát dễ thương nghe lời lắm. Cả nhà sống rất hạnh phúc, hôm sinh nhật bà chủ không hiểu sao cô chủ cứ nằng nặc đòi bà chủ chở cô đi mua cho cô bộ búp bê barbie violet số lượng có hạn ở ngoài ngoại ô, không ngờ...chiếc xe gặp tai nạn cả người lẫn xe lao xuống vực rồi bốc cháy, củng may lúc đó bà chủ ôm cô quăng ra ngoài cửa xe" Lao đi giọt nước mắt của mình giọng vú run run kể tiếp " Ông chủ và cậu chủ củng đau khỗ thời gian dài vì chuyện này. Có lẽ tình cảm gia đình của cô củng rạn nứt từ đây. Tôi còn nhớ rất rõ lúc đó ông chủ suốt ngày vùi mình vào công việc, tối nào củng say bí tỉ mới về nhà. Vì say rượu mà....với cô Hạnh Vy, cô Vy là phụ nữ góa chồng cô ta còn có cô con gái riêng xấp xỉ bằng tuổi với cô chủ tên là Nhã Uyên, cô Vy là bạn thân với bà chủ củng đến nhà ta chơi nhiều lần, à hôm sinh nhật của bà chủ bà ta củng đến tham gia. Ông chủ cảm thấy tính cách bà ta dịu dàng củng muốn có người chăm sóc cho gia đình nên đem bà ta về đây, củng coi như bà ta là nữ chủ nhân của ngôi nhà này."
"Còn anh hai con cả con nữa củng không có ngăn cản gì sao"
Nếu như anh hai và mình rất thương mẹ không lẽ lại không có phản ứng gì
"Có ban đầu cậu chủ phản đối, nhưng cô chủ lại mực đồng ý nên cậu chủ dù không muốn củng phãi đồng ý luôn. Từ lúc bà ta cùng con gái của mình dọn về đây, cô chủ củng bắt đầu thay đổi, cô chủ bắt đầu không còn nghe lời nữa kiêu căn ngạo mạn xem trời bằng vung, gặp người không vừa mắt thì đánh còn nhiều lần cãi nhau rất to tiếng với cả ông chủ và cậu chủ, cậu chủ củng vì vậy mà ít về nhà hơn. Càng ngày cô chủ càng lớn thì càng ngang ngược quá quắc hơn."
Bỗng nhiên cơn đau đầu kéo tới khiến cô rất khó chịu. Đầu cô như sắp bị nổ tung ra. Cô ôm lấy đầu mình than khẽ " Đau quá...đau quá"
"Cô chủ cô không sao chứ, cô đừng làm vú sợ" Bà ôm lấy Như Ý lo lắng hỏi
Như Ý như nhớ ra việc gì ôm đầu chạy tới hộc tủ kéo ra, lấy từ trong đó ra hộp thuốc màu trắng lấy ra viên thuốc bỏ vào miệng cầm lấy ly sữa bà vú đem vào khi nãy rồi nuốt xuống, đợi cơn đau đầu qua đi cô ổn định lại cơ thể quay người lại nói với bà vú
"Không sao! Bệnh cũ thôi! Vú kể tiếp đi".
Vú vuốt vuốt ngực, nắm lấy tay Như Ý kéo cô ngồi xuống cạnh mình
" Năm cô chủ được tuỗi cô chủ tương tư Tống thiếu gia, nằn nặc đòi kết hôn với cậu ấy, là ông chủ phải dùng lợi ích kinh doanh để đỗi lấy hôn sự cho cô! Nhưng mà hình như Thiên Sơn thiếu gia không thích cô chủ là mấy, nhưng lại đặc biệt chú tâm tới cô Nhã Uyên"
"Hôm cô và Thiên Sơn thiếu gia chuẩn bị đính hôn thì...bỗng nhiên con biến mất, lão gia chỉ nói là con đi du học củng không nói gì thêm. Những chuyện sau đó con củng biết rồi!".
" Cảm ơn vú đã kể cho con nghe, con củng mệt rồi vú nghỉ ngơi sớm đi"
"Cô chủ nghỉ ngơi sớm"
Nói rồi bà đem theo ly sữa đi ra ngoài.
Ngồi trong phòng cô bắt đầu suy nghĩ tính toán cho những bước tiếp theo của mình.