Chương : Tổ chức Thần Tích sao?
Sáng sớm.
Thành phố Huế, trong một sân nhà nào đó.
“Cậu ta đến rồi sao?”
Người đàn ông đang ngồi uống trà ăn bữa sáng mới vừa mua bên chiếc bàn đá.
Một ông lão khom người nói: “Đã đến nơi rồi”
Người đàn ông đó là quân chủ của Bắc Sơn, Sð Quân Kim.
Là người đứng trên trăm triệu người!
Còn lão già này, chính là Long Nhạn,thuộc hạ thân cận của Sờ Quân Kim.
Thực lực của ông ta sâu không lường đượ!
c “Ôi, thằng nhóc này, sao lại vội vàng như vậy chứ”
‘Sờ Quân Kim thờ dài một tiếng, chậm rãi bỏ bữa sáng trong tay xuống.
Anh ta nhíu mày, các góc cạnh rõ ràng trên gương mặt lộ về hơi âu lo.
Thực ra, anh ta biết Vũ Hoàng Minh không thể không đến, nhưng mà… đến cũng nhanh quá rồi.
Sự xuất hiện của Vũ Hoàng Minh làm rối hết tất cà sự sắp đặt trước đây của anh ta.
Lần này, anh ta vốn định đập vỡ mộng tường của một vài người. Ván cỡ này, anh ta đã phải sắp đặt ròng rã hơn một năm trời.
Ngoại trừ anh ta ra, trong ván cð này, tất cả mọi người đều là quân cỡ.
Nhưng mà, quân cð Vũ Hoàng Minh này có về không nằm trong sự khống chế của anh ta nữa.
Ngay từ ban đầu, anh ta đã tính toán để khiến cho quân cỡ Vũ Hoàng Minh này trỡ thành một nước đi quan trọng nhất.
Tiếc là, bây giờ anh đột nhiên xuất hiện, khiến cho tất cả mọi người bất ngỡ.
Những người đó, e rằng cũng sẽ ra tay sớm thôi.
Đến lúc đó, nguy cơ cũng sẽ ập đến Bắc Sơn.
“Có tra được tin tức gì về con gái của cậu ta không?”
Sờ Quân Kim nhấp một ngụm trà, từ tốn hòi.
Long Nhạn lắc lắc đầu: “Vẫn chưa có, nhưng.
có thể xác định được đúng là những người đó đã ra tay!”
Sắc mặt Sở Quân Kim trầm xuống, ánh mắt lộ ra một tỉa sát ý.
“Xem ra, những người đó hình như là đã nhận ra được gì đó rồi, nếu không sẽ không ra tay với tên nhóc Vũ Hoàng Minh nhanh như vậy!”
Anh ta hít sâu một hơi, xoa xoa trán.
Mãi một lúc sau mới từ tốn nói tiếp: “Tiếp tục đi kiểm tra đi, hễ tra được tin tức gì thì cứ gửi thẳng cho thẳng nhóc này!”
“Vâng.
Long Nhạn gật đầu, lằng lặng đứng ở một bên.
“Đúng rồi, điều tra được gì về vụ việc ở thôn Cổ Kiếm chưa?”
Sð Quân Kim vô cùng chú tâm đến việc thôn Cổ Kiếm bị phá hùy.
Dù sao thì người của thôn này đều không tầm thường chút nào.
Nếu không có vũ khí hiện đại công nghệ cao, ngay cả anh ta cũng phải cần thận đối phó.
“Thưa ngài, hình như có khá nhiều người tham gia vào chuyện này.”
“Ngoại trừ những người đó ra, người của Tổ chức Thần Tích ở nước ngoài cũng tham gia vào vụ việc này.”
“Hơn nữa, bọn họ có thể hủy diệt thôn là nhờ sử dụng một vài vũ khí đặc biệt!”
“Trông giống như một cái lư. Trước mắt, cái lư này đã xuất khẩu rồi.”
“Nhưng mà, cái lư đó hình như đã bị phá hủy. Bây giờ những kè ờ Bắc Sơn đang tìm kiếm mành vụn của nó.”
Long Nhạn nói đầu đuôi ngọn ngành tin tức ông biết cho anh ta.
“Tổ chức Thần Tích sao?”
‘Sð Quân Kim nhướng mày, sắc mặt có chút khó coi.
“Lá gan cũng lớn đó, dám đến Bắc Sơn của ta làm càn!”
“Truyền lệnh xuống, phái người chém chết một vài nhân vật cấp cao của tổ chức đó cho tôi, cho chúng biết hậu quả khi khiến tôi tức giận!”
Anh ta biết rõ tổ chức này ở nước ngoài quyền lực lớn mạnh bao nhiêu.
Chỉ cần một câu là đủ để phát động chiến tranh Chẳng cần bất cứ lý do gì cũng được Có chăng chỉ là, bọn họ không dám ra tay với Bắc Sơn mà thôi.
Bọn họ hùng mạnh, Bắc Sơn cũng không hề.
thua kém.
Nếu họ đã lấy đi những thứ thuộc về Bắc Sơn thì họ phải đón nhận cơn giận sôi trào từ Bắc Sơn.
Nhưng mà, anh ta cảm thấy hơi kỳ lạ.
Tổ chức này từ trước đến nay chì có hứng.
thú với những nền văn minh chưa được biết đến, sao đột nhiên bây giỡ lại hứng thú với một chiếc lư?
Hơn nữa, còn hợp tác với những kè đó.
Thật sự có hơi kỳ quái!