Chương : Có chết
không sờn
Đối với hắn ta mà nói, không hề sợ chết.
Từ khi đồng ý với điều kiện của đối phương,
thì họ đã coi như chết
Chỉ là việc chết sớm hay muộn mà thôi.
“Tôi thật sự nhìn không ra đấy, anh thật là
cứng đầu.”
Vừa nói chuyện, Vũ Hoàng Minh vừa lấy ra
một con dao găm trên tay.
Đâm thẳng vào mặt bàn trơn bóng.
“Phập!”
(Chiến Long Quân trở lại} Chương :..ết khô DO
Con dao găm xuyên thẳng toàn bộ mặt bàn,
chỉ còn phần cán dao bị rỉ lộ ra bên ngoài.
“Tôi nghĩ anh vẫn chưa quên” hình phạt “là
gì đâu nhĩ?”
“Đừng nói với tôi nữa, tôi không số ngại bản
thân phải làm điều đó trước mặt bọn họ đâu. Tôi
chỉ là muốn xem liệu anh có thể làm được đến
cuối lần cắt cuối cùng hay không thôi.”
Ngay khi những lời này nói ra, sắc mặt của
Ngưu Điền Cương cũng đột nhiên thay đồi.
Có thể thấy “hình phạt” khiến họ sợ hãi như.
thể nào.
Hoàng Trung cười nói: “Thật sao? Nhưng
cậu Minh à, cậu sẽ không có cơ hội này đâu!”
Hoàng Trung liền ra tay tự đấm vào thái
Long Quân trở lại
ng :..ết khôrD€ðf
dương của hắn ta.
“Ấm
Đầu hắn ta đập mạnh xuống đất, mắt hắn ta
tròn xoe, và lòng trắng của mắt hắn ta đã biến
thành màu đỏ của máu.
Cơ thể hắn ta co giật vài lần trên mặt đất, rồi
tất thỡ.
Một tia sáng lạnh lùng xẹt qua mắt Vũ
Hoàng Minh, anh không ngờ rằng hắn ta lại có
dũng khí lớn như vậy.
Có vẻ như mức độ tẩy não của Tổ chức Ám
Dạ đã vượt quá sức tường tượng của một người
rồi.
Tuy nhiên, cái chết của Hoàng Trung không
ảnh hưỡng đến tinh thần Vũ Hoàng Minh.
(Chiến Long Quân trở lại) Chương :..ếtkhôNQOẾ
Anh ngồi vào chỗ của mình, mắt đảo qua
đám đông.
“Còn ai nữa không?”
“Tôi nói rồi, hãy tự mình đứng lên, còn có
một cơ hội sống, nếu để tôi bắt được, thì liền bị
giết chết đấy!”
Khi những lời cuối cùng được thốt ra, cả căn
phòng đã tràn ngập sát khí vô hình.
Nhưng không ai nói gì cả.
Vũ Hoàng Minh hề nóng vội, anh ngồi vào
chỗ của mình và nghiêm túc chờ đợi.
Một phút trôi qua…
Rồi hai phút.
Cho đến khi, gần mười phút đã trôi qua.
(Chiến Long Quân trở lại Chương ….ết khô ẾẾ
Cuối cùng có người đã không chịu nổi rồi.
“Cậu Minh, tôi… tôi xin nhận tội!”
Một vị tướng ngồi cuối bàn bỗng bật dậy, mồ.
hôi chày nhễ nhại.
Toàn bộ lưng đã ướt sũng.
Trước khi đứng lên, áp lực này đã khiến anh
ta cảm thấy tim mình như muốn nổ tung rồi.
Dù sao cuối cùng cũng đều phải chết hết,
chì là sớm hơn một chút thôi mà.
‘Vũ Hoàng Minh nhìn anh ta và lắc đầu, ánh
mắt đầy vẻ thất vọng.
“Cảnh Mộc, tôi đối với anh vẫn luôn rất coi
trọng, mấy năm nữa thành tích của anh sẽ không
thấp chút nào, nhưng mà… anh đã làm tôi thất
(Chiến Long Quân trở lại} Chương :..ết khô DO
vọng quá.”
“Điển Cương, còng tay anh ta lại! Chờ xử lý.”
Ngưu Điền Cương đứng dậy: “Vâng!”
Sau đó thì bước đến Cảnh Mộc và còng tay.
anh ta lại.
“Anh Cảnh Mộc, tôi thật không thể ngờ anh
lại là kè phản bội!”
Ngưu Điền Cương và Cảnh Mộc vốn có một
mối quan hệ tốt đẹp, nhưng không thể ngỡ rằng
anh ta hóa ra lại là kẻ phản bội.
“Anh Cương, là tôi có lỗi với anh. Nếu có kiếp.
sau, tôi nhất định sẽ không bao giờ phản bội cậu
Minh và Bắc Sơn đâu.”
Cảnh Mộc cười một cách khốn khổ và lắc
Long Quân trở lại ng :..ết khôrD€ðf
đầu.
“Còn ai nữa không?”
Vũ Hoàng Minh từ từ đứng dậy, bời vì anh
biết bây gið chỉ còn lại Từ Mặc Dương mà thôi.
Nhưng anh ta này là một con cáo già.
Chắc chắn sẽ không thể chủ
nhận thân phận của mình.
Ngay cả khi có tiền sự của Hoàng Trung và
Cảnh Mộc, anh ta cũng sẽ không chịu thừa
nhận .
Trừ khi, có đủ bằng chứng.
Nhưng thực ra thế cũng tốt…
Vũ Hoàng Minh khẽ mìm cười: “Xem ra
không còn ai nữa nhỉ.”
(Chiến Long Quân trở lại) Chương :..ếtkhôNQOẾ
“Nếu đã vậy, thì hãy dừng cuộc họp lại thôi.”
“Điển Cương, giải Cảnh Mộc vào phòng
giam!”