Chương 1003: Khảo nghiệm Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, Từ Phân nói cũng không sai. Thế nhưng anh không tin tưởng cậu ấm Khương Thần kia cho lắm. Vốn là kẻ vô dụng không có tài năng gì, lại còn muốn mở công ty… “Không phải con không muốn, chỉ là mấy người mở công ty thì có thể quản lý tốt được hay không?”, Tiêu Chính Văn bình thản hỏi ngược lại một câu. Dường như Từ Phân đã đoán được Tiêu Chính Văn sẽ hỏi như vậy từ lâu, vội vàng cam đoan: “Tiêu Chính Văn, con yên tâm, mẹ với bố con, còn cả Khương Thần nhất định sẽ làm thật tốt, tuyệt đối sẽ không làm mất mặt con và Vy Nhan”. “Con không biết đấy thôi, thằng bé Khương Thần bây giờ đã thay đổi hoàn toàn rồi. Gần đây nó vẫn luôn học bồi dưỡng ở học viện quản lý thương mại gì đó, sắp có thể tốt nghiệp được rồi!” Nói xong, Từ Phân nhìn Tiêu Chính Văn một cách tha thiết. Tiêu Chính Văn nghĩ ngợi, nói: “Chuyện này mẹ cứ thương lượng với Vy Nhan thì hơn, con không can dự”. Nghe vậy, gương mặt Từ Phân nở nụ cười, nói: “Được được được, để mẹ gọi điện thoại cho Vy Nhan”. Dứt lời, Từ Phân nóng lòng rút điện thoại ra gọi điện cho Khương Vy Nhan. “Con gái, là thế này, mẹ với bố con, còn cả em trai con muốn mở một công ty phân phối sản phẩm dược, đây không phải muốn công ty bọn con cho bọn mẹ một vài dự án để làm, thuận tiện đầu tư chút tiền cho bọn mẹ nữa…” Từ Phân mặt dày nói. Bà ta rõ ràng đang muốn tay không kiếm lấy món hời lớn, ngồi mát ăn bát vàng. Không chịu bỏ ra cái gì cả, chỉ muốn dựa vào cái mồm để mở một công ty, sau cùng còn muốn giành chuyện hợp tác từ trong tay tập đoàn Vy Nhan. Đầu dây bên kia, Khương Vy Nhan ngồi trong phòng làm việc của tổng giám đốc, đang xử lý việc công ty cùng với trợ lý, lúc này nhận được điện thoại của Từ Phân thì đôi lông mày lá liễu cũng cau chặt, hỏi ngược lại: “Mấy người muốn mở công ty sao?” “Đúng thế, mẹ với bố con, còn cả em trai con, cả ngày rảnh rỗi chỉ biết quanh quẩn trong nhà, đây không phải muốn đỡ đần thêm cho bọn con sao! Con gái, con sẽ không từ chối chút yêu cầu nhỏ nhặt này đấy chứ? Giá trị thị trường của tập đoàn Vy Nhan bọn con hiện đã lên tới mấy chục tỷ tệ rồi, tuỳ tiện lấy ra mấy chục triệu tệ là có thể giúp bố mẹ mở được công ty”. Từ Phân nói rất tự nhiên. Cứ như mở công ty là một chuyện rất đơn giản vậy. Khương Vy Nhan khẽ nhíu mày, nghĩ ngợi một lúc lâu, thực sự là lúc này nghiệp vụ phải xử lý quá bộn bề, cộng thêm Từ Phân cứ lèo nhèo quấy rầy, cuối cùng thì cô cũng chỉ có thể đồng ý. Dù gì cũng chỉ là mười, hai mươi triệu tệ mà thôi. Để bọn họ mở công ty cũng được, cho bọn họ tìm chút việc để làm cũng tốt, hơn là ngày ngày ở trong nhà không làm gì cả. Hơn nữa, Khương Học Bác còn có chút thực lực, dù gì trước đây cũng từng làm mấy chục năm ở công ty nhà họ Khương. Nghĩ vậy, Khương Vy Nhan liền đồng ý, nói: “Được rồi, con đầu tư cho mọi người mười lăm triệu tệ được chưa?” Vừa nghe tới con số mười lăm triệu tệ, Từ Phân liền gật đầu lia lịa như con gà mái già đang mổ thóc, hào hứng hô lên: “Được! Được được được! Chắc chắn là được rồi!” Vốn dĩ hôm nay bà ta tới chỉ định vòi mười triệu tệ mà thôi. Không ngờ Khương Vy nhan lại hào phóng như vậy, cho bà ta hẳn mười lăm triệu. “Vy Nhan à, con đúng là cô con gái tốt, trước kia mẹ đối xử với con như thế thật không giống với con người chút nào. Con yên tâm, sau này con chính là con ruột của mẹ!” Từ Phân kích động hét toáng lên, sau đó cúp điện thoại, cũng không chào hỏi gì Tiêu Chính Văn mà vội vàng chạy ra khỏi biệt thự luôn. Bây giờ, Từ Phân, Khương Học Bác và Khương Thần không ở cùng trong một biệt thự. Mà Khương Vy Nhan đã mua cho bọn họ một căn biệt thự nhỏ khác. Vừa ra khỏi cửa, Khương Thần nãy giờ vẫn đứng đợi trước cửa liền vội vàng tiến lên đón, lo lắng hỏi: “Mẹ, thế nào rồi, Tiêu Chính Văn có đồng ý không? Có lấy được tiền đầu tư hay không?” Từ Phân lườm cậu ta, đánh bốp một cái lên đầu cậu ta, nói: “Sốt ruột cái gì! Tiêu Chính Văn không nói gì cả, cậu ta cho Khương Vy Nhan quyết định!” “Vậy Khương Vy Nhan nói thế nào?” Khương Thần xoa đầu, cười đùa cợt nhả. Từ Phân nói: “Còn có thể nói thế nào nữa!” Khương Thần thấy vậy thì sa sầm mặt mày, buồn khổ nói: “Không đồng ý sao?” Từ Phân liền bật cười, kích động nói: “Mười lăm triệu tệ! Con trai, mười lăm triệu tệ đó! Khương Vy Nhan đồng ý đầu tư cho chúng ta mười lăm triệu tệ!” Nghe thấy lời này, Khương Thần cũng vô cùng kinh ngạc, kích động hô lên: “Mẹ, thật sao? Mười lăm triệu tệ hả?” “Đúng thế!” Từ Phân khẳng định. Khương Thần siết tay thành nắm đấm làm động tác thành công, sau đó vội vàng đẩy Từ Phân vào trong xe, nói: “Mẹ, lên xe, chúng ta mau đi đăng ký mở công ty, sau đó tìm thêm một toà cao ốc thương mại để thuê lấy tầng trệt!” Nói xong, hai người đã lái xe rời đi. Chiều ngày hôm đó, Khương Thần và Từ Phân đã đăng ký mở công ty xong, nhân tiện thuê lại một phòng làm việc nửa tầng ở trong một toà cao ốc ở gần công ty tập đoàn Vy Nhan! Đứng trong phòng làm việc vừa mới thuê xong, Khương Thần vô cùng kích động, nhìn toà cao ốc cao chót vót của tập đoàn Vy Nhan phía đối diện rồi hô lên đầy khí thế: “Khương Thần tôi nhất định phải vượt qua tập đoàn Vy Nhan! Nơi này chính là điểm xuất phát của Khương Thần tôi!” Từ Phân đứng sau lưng cậu ta, đánh một cái vào sau gáy cậu ta rồi nói: “Được rồi, bớt nói mấy lời linh tinh đi. Ban nãy Khương Vy Nhan bảo chúng ta đến công ty nó, có mấy hợp đồng nhỏ bán buôn dược liệu, vừa hay giao luôn cho chúng ta”. “Nhanh vậy sao?” Khương Thần cũng không ngờ chuyện làm ăn lại tới nhanh đến thế. Công ty của mình cũng chỉ mới thuê xong thôi, ngay cả nhân viên văn phòng vẫn còn chưa tuyển dụng nữa. Từ Phân cười nói: “Con trai à, đây không phải là công lao của mẹ con sao? Nói thế nào thì mẹ cũng là mẹ của Khương Vy Nhan còn con thì là em trai của nó, không phải nó nên chăm sóc chúng ta hay sao?” Khương Thần gật đầu cười ha hả. Sau đó, hai người băng qua một con đường là đã tới tập đoàn Vy Nhan luôn. Đứng trước cửa phòng làm việc tổng giám đốc, Từ Phân còn đặc biệt dặn dò: “Thần Nhi, lát nữa khi vào thì phải thể hiện cho tốt biết chưa? Cố mà giành cho được hợp đồng lớn hơn!” “Được rồi, mẹ, con đều biết cả”. Khương Thần đút hai tay trong túi quần, thản nhiên cười nói. Sau đó hai người mới đẩy cửa bước vào trong phòng làm việc. “Vy Nhan à, công ty này của con hoành tráng thật!” Từ Phân bước vào trong, dẫn theo Khương Thần ngồi lên ghế sofa, không khách khí một chút nào, còn nhìn xung quanh bốn phía. Phòng làm việc của tổng giám đốc này đúng là khí thế! To hơn rất nhiều so với phòng làm việc mà bọn họ vừa mới thuê kia! Khương Thần đương nhiên cũng đang ngắm nhìn, trong lòng còn không ngừng đánh giá gì đó. Khương Vy Nhan thấy hai người họ tới thì cũng đứng dậy bước qua, đưa hai bản hợp đồng nhỏ trong tay cho bọn họ, nói: “Mẹ, Khương Thần, đây là hai bản hợp đồng nhỏ bán buôn sản phẩm dược, lợi nhuận không lớn, cũng chỉ một, hai triệu tệ thôi, hai người làm tốt cái này trước đã, cũng xem như khảo nghiệm của công ty đối với mọi người. Dù gì công ty đầu tư cho mọi người thì cũng phải nhìn vào tư chất”. Khương Thần nghe thấy lời này thì sa sầm mặt, nói: “Chị, em là em của chị đó, cho em chút chuyện làm ăn mà cũng phải khảo nghiệm sao?” Nghe thấy lời này, sắc mặt của Khương Vy Nhan liền trở nên khó coi. Từ Phân thấy vậy thì vội vàng trừng mắt nhìn Khương Thần, nhận lấy hợp đồng từ trong tay Khương Vy Nhan, nói: “Vy Nhan à, em trai con không hiểu chuyện, cao ngạo tỏ vẻ, con đừng để bụng. Bọn mẹ nhận mấy hợp đồng này, chắc chắn sẽ hoàn thành xuất sắc!” Nói xong, bà ta đưa hợp đồng cho Khương Thần, cố ép cho nhỏ tiếng, nói: “Con vừa mới đi những bước đầu, làm cho đến nơi đến chốn chút đi!” Khương Thần cũng biết ban nãy mình nói sai, hơi cụp mắt xuống, thế nhưng trong lòng thì không thoải mái chút nào! Khương Vy Nhan đáng chết, đây là đang xem thường mình sao? Cho rằng bản thân dựa vào thân phận vua Bắc Lương của Tiêu Chính Văn để thành lập tập đoàn Vy Nhan là ghê gớm lắm à? Có tin công ty mà Khương Thần tôi mở sau này còn to hơn cái tập đoàn Vy Nhan này hay không?