Tảng đá trải qua bao năm tháng đó cũng bị cả người Hứa Hoài Viễn làm nứt toác. Cơ thể Hứa Hoài Viễn đâm thẳng vào tảng đá. Hơn nữa còn đâm sâu vào vài mét. Mọi người xung quanh hoàn toàn sửng sốt khi nhìn thấy cái hố sâu hình người đó. Đó… đó còn là tiền bối Hứa sao? Sao ngay cả lão cũng bị đánh bại thế? Sắc mặt Đoàn Hải Long càng thêm tái nhợt, mồ hôi vã ra như tắm. Tiêu Chính Văn quả thật là một tên biến thái. Hứa Hoài Viễn ở trong cái hố hình người đang liên tục ho ra máu, tóc xõa trước ngực. Lúc này đừng nói là ra tay đánh trả, ngay cả động đậy cơ thể cũng trở thành hy vọng xa vời. “Tiêu Chính Văn, cậu dám…” Hứa Hoài Viễn không cam lòng quay đầu lại tức giận nhìn Tiêu Chính Văn.Vào khoảnh khắc Tiêu Chính Văn bị thương, Hứa Hoài Viễn đã buông lỏng cảnh giác. Theo lão thấy, Tiêu Chính Văn cũng giống với những đối thủ khi trước của mình, rồi sẽ chết thảm dưới tuyệt kỹ của Hoa Sơn! Thế nhưng ai mà ngờ được, Tiêu Chính Văn lại phá được Phù Quang Kiếm Ảnh – một trong tám tuyệt kỹ của Hoa Sơn. Lúc này, lão đang vô cùng hối hận! Không nên xem thường Tiêu Chính Văn như vậy, dù gì trong tay Tiêu Chính Văn cũng là Thiên Sơn Thư Lục! Thế nhưng lão đã không còn cơ hội nữa rồi! Tiêu Chính Văn cười khẩy đi tới trước cái hố lớn hình người, nhún người nhảy vào bên trong. “Thụp!” Hai chân của Tiêu Chính Văn nặng nề giẫm thẳng lên lưng của Hứa Hoài Viễn! Ngay sau đó, âm thanh xương cốt đứt gãy lập tức vang lên. “Á!” Hứa Hoài Viễn lập tức phát ra tiếng kêu gào thảm thiết như lợn bị chọc tiết. “Ông muốn tôi bái ông làm sư phụ sao?” Tiêu Chính Văn liếc mắt nhìn Hứa Hoài Viễn đang thở thoi thóp, lạnh lùng hỏi. Hứa Hoài Viễn nghiến răng, khuôn mặt méo mó. Bị Tiêu Chính Văn dùng chân giẫm lên lưng, một chân khác thì giẫm lên đầu, lão còn có thể nói gì được nữa? Thu nạp Tiêu Chính Văn làm đồ đệ ư? Mẹ kiếp!