“Tôi nghĩ cho cậu ta hạn đến trước khi mặt trời mọc vào ngày mai phải giao ra tòa lâu đài cổ, nếu không sẽ chết”. Người đàn ông trung niên là đội trưởng đội hộ vệ của gia tộc Drew, cũng có thực lực cảnh giới Thiên Vương thiên cấp bốn sao. Trong mắt ông ta loại người bình thường như Tiêu Chính Văn chỉ có thể khuất phục trước mấy cường giả như họ. Dù đằng sau Tiêu Chính Văn có người của gia tộc Kanter nhưng thế thì đã sao? Lẽ nào gia tộc Kanter sẽ đắc tội với gia tộc Drew vì một người Hoa Quốc sao? Xét về địa vị và thân phận thì tộc trưởng gia tộc Kanter cũng phải nhẫn nhịn Irina mấy phần. Tiêu Chính Văn lại dám xem thường Irina, đúng là tự đâm đầu vào chỗ chết. “Rogers, anh ta chẳng qua chỉ là một doanh nhân bình thường, nếu chúng ta ỷ thế bắt nạt người ta thì sẽ bị mọi người lan truyền tin xấu. Trước giờ gia tộc Drew đều thuyết phục mọi người bằng lý lẽ, nếu không gia tộc chúng ta cũng sẽ không có được danh tiếng ở Âu Lục như bây giờ”. Irina xua tay nói. Không phải cô ta không thể giết người mà là không muốn. Nếu không tòa lâu đài cổ này cũng sẽ không bị đưa ra đấu giá, chỉ cần cô ta ra lệnh, tòa lâu đài cổ này chỉ có thể thuộc về gia tộc Drew. “Cô chủ, cô đã nhân từ như thế thì hãy để cậu ta tự sinh tự diệt là được. Người muốn có được tòa lâu đài cổ này không chỉ có gia tộc Drew, còn rất nhiều thế lực đều đang để ý đến tòa lâu đài cổ này”. “Bí mật chôn giấu bên dưới nó đủ để khiến các thế lực lớn khác giết chết tên doanh nhân Hoa Quốc không biết sống chết này”. Là đội trưởng đội hộ vệ của gia tộc Drew, Rogers cũng biết được bí mật. Đại đế Charlie chết tại tòa lâu đài cổ này, nhưng rốt cuộc ông ta chết thế nào hay bị ai đó giết và di vật của đại đế Charlie đều trở thành một dấu chấm hỏi. Bao nhiêu chủ nhân của tòa lâu đài cổ đều đang tìm kiếm câu trả lời nhưng cho đến nay dấu chấm hỏi vẫn chưa được giải đáp. Thế nên vài thế lực lớn đều thèm muốn quyền sở hữu tòa lâu đài cổ này. Không có danh tiếng như gia tộc Drew thì đừng ai mơ có thể có được tòa lâu đài cổ. Giống như câu nói: Mang đồ quý hiếm trong người dễ gặp họa. Sau khi Filkant lái xe ra khỏi đó chưa đầy hai phút đã có một chiếc xe màu đen theo đuôi. Irina hơi nhíu mày lắc đầu nói: “Dù tên Hoa Quốc đó không biết tốt xấu, chúng ta cũng không thể trơ mắt nhìn anh ta bị người của các thế lực lớn giết ở đầu đường được”. “Huống hồ trong xe còn có ngôi sao mới của gia tộc Kanter, cứu hai người họ tiện thể cũng có thể móc nối quan hệ tốt với gia tộc Kanter! Đi thôi!” Nói xong, Irina dẫn theo Rogers cùng đuổi theo. Rogers khẽ thở dài. Irina có một khuyết điểm chí mạng chính là quá nhân từ. Bất kể là ai cô ta cũng đều có lòng nhân từ. Đây không phải là tố chất của một người thừa kế gia tộc tương lai nên có. Nếu đổi thành kẻ cạnh tranh với Irina là Isos, có lẽ Tiêu Chính Văn đã tan xương nát thịt tại chỗ, tòa lâu đài cổ này không cũng dễ đổi chủ. “Anh Tiêu, chiếc xe phía sau có vẻ khả nghi”. Filkant liếc nhìn kính chiếu hậu thấy phía sau có một chiếc xe màu đen cứ bám theo mình, không khỏi nhíu mày nói. “Mấy tên vặt vãnh thôi, đừng lo lắng, anh cứ lái đi”. Tiêu Chính Văn thậm chí không thèm liếc nhìn một cái. Thật ra, khi Filkant vừa lái xe ra khỏi đại lộ số Năm, Tiêu Chính Văn đã cảm nhận được sự tồn tại của đối phương. Trong xe có tất cả bốn cao thủ cảnh giới Thiên Vương hai sao.