Karlo chế giễu nói. Nơi này là địa bàn chủ chốt của thế lực gia tộc Kyle. Ở đây dù là quốc vương nước Phá Lý cũng không dám làm gì được lão. Càng không dám đưa ra yêu cầu vô lý như thế. Một thanh niên Hoa Quốc lại dám mở miệng ngông cuồng bảo lão giao tin tình báo quan trọng đó ra. Trước tiên không nói lão có đồng ý hay không, gia tộc Kyle cũng sẽ không đồng ý. Tiêu Chính Văn hứng thú nhìn Karlo, vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh. Thấy Tiêu Chính Văn vẫn bình thản như thế, ánh mắt còn hiện lên vẻ kiên định, Karlo cười khẩy nói: “Sao nào, cậu vẫn rất cố chấp?” “Tôi không ngại nói thật cho cậu biết, dù là tổng tư lệnh Hắc Băng Đài Hoa Quốc – Tần Vũ cũng không dám nói mấy lời lớn lối như thế. Nơi này là nước Phá Lý, không phải Hoa Quốc”. “Cậu phải biết ở đây tôi mới là người có thể giết chết cậu bất cứ lúc nào. Còn cậu chỉ là một con kiến bé nhỏ thôi”. Dứt lời, Karlo lạnh lùng nhìn Filkant, vừa lấy điện thoại ra vừa cười nhạo nói: “Filkant, tôi dám đảm bảo cậu sẽ trả một cái giá đau đớn cho chuyện ngày hôm nay. Dù là gia tộc Kanter cũng không thể bảo vệ được cậu”. Filkant cứ như không nghe thấy lời của lão, vẫn đứng thẳng tắp, mắt nhìn thẳng. Filkant hoàn toàn xem những lời đe dọa của Karlo như một trò cười. Cả Âu Lục này ai dám đắc tội với người mà ngay cả Andre cũng phải cúi đầu chứ? Khuôn mặt này của Tiêu Chính Văn chính là bùa hộ mệnh của hắn. Chỉ cần có Tiêu Chính Văn ở đây, Filkant có thể xem thường bất kỳ một ai. Thế nên hắn không cần thiết phải so đo với Karlo. Kết quả của chuyện này sẽ vả vào mặt lão Karlo thay hắn. Tiêu Chính Văn bưng ly cafe lên uống một hớp, không có ý bước đến ngăn cản. Cho đến khi Karlo gọi điện xong, Tiêu Chính Văn vẫn tỏ ra bình tĩnh như thế. Không lâu sau, chuông điện thoại của Tiêu Chính Văn vang lên, cúi đầu nhìn màn hình thì thấy là Tần Vũ gọi đến, lúc này Tiêu Chính Văn mới nhấc máy lên. “Cậu Tiêu, hay là bỏ qua chuyện bản tình báo đó đi, vừa rồi đại sứ nước Phá Lý và nước Thùy đích thân đến gặp Thiên Tử, họ tỏ ý không hài lòng với cách làm của cậu”. “Bây giờ quan hệ ngoại giao của Hoa Quốc đang ở thời điểm quan trọng, thế nên ý của Thiên Tử là…” “Cứ giao cho tôi xử lý”. Tiêu Chính Văn dứt khoát ngắt lời. Tần Vũ do dự một hồi, cuối cùng vẫn gật đầu nói: “Được rồi, nhưng cố gắng đừng xảy ra tranh chấp về ngoại giao, nếu không Hoa Quốc chúng ta sẽ vô cùng bị động”. Nói xong Tần Vũ cúp máy.