Ông Triệu nhìn thấy Tiêu Chính Văn tránh được đòn đánh chí mạng của mình thì phất ống tay áo, một luồng sức mạnh lạnh tanh bay vút ra từ trong ống tay áo của ông ta! Một cảm giác chết chóc mãnh liệt nhanh chóng bao phủ khắp người Tiêu Chính Văn! “Bốp!” Lúc này, Tiêu Chính Văn đang bị dao Thanh Long Yển Nguyệt và một thanh giáo dài chừng ba mét bao vây tiến công, chỉ có thể điều động từ trường không gian đánh bại luồng sức mạnh lạnh tanh đó! Ầm! Thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ trong tay Tiêu Chính Văn lại va chạm với dao Thanh Long Yển Nguyệt tại một chỗ! Một tia sáng bạc lập tức loé ra, giống như một viên đạn hạt nhân cỡ nhỏ phóng ra giữa không trung! Ngay cả ông Hứa cũng không thể không quay đầu lại, không dám nhìn thẳng tia sáng trắng đó! Cùng lúc này, Tiêu Chính Văn đột nhiên cảm nhận được nguy cơ chết chóc lớn hơn đang tiến về phía anh! Anh chỉ biết quay đầu sang theo bản năng, đồng thời quay người phóng con dao quân đội năm cạnh ra! “Keng!” Hai con dao quân đội năm cạnh va chạm vào nhau, một màn sóng khí vô cùng lớn cứ thế dâng lên, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng bị bay ngược ra sau mấy mét! Vẫn chưa đợi Tiêu Chính Văn đứng vững, một thanh giáo dài đã lao thẳng về phía giữa lưng anh từ phía sau! Trong lòng Tiêu Chính Văn không khỏi lo lắng, vội vàng lách người, cố gắng tránh đòn tiến công của thanh giáo dài màu đỏ kia! Mũi giáo gần như xẹt ngang qua ngay sát quần áo của Tiêu Chính Văn, anh vội mượn thế lùi ra ngoài vòng bao vây! Đòn đánh ban nãy chính là do “Tiêu Chính Văn khác” ra tay! Sự phối hợp giữa con dao quân đội năm cạnh và thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ khủng bố tới mức nào, Tiêu Chính Văn tự mình hiểu rõ! Hơn nữa, thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ có thể nói là không có gì kiên cố và không phá huỷ được, dù cho cơ thể của Tiêu Chính Văn đã trải qua khảo nghiệm Lôi Hải thì cũng tuyệt đối khó lòng ngăn cản được đòn đánh chí mạng đó! Tiêu Chính Văn thở dài một hơi, trên trán cũng đầm đìa mồ hôi lạnh! Ban nãy suýt nữa anh đã chết trong tay tuyệt kỹ của chính mình! May mà anh đã quá hiểu về thủ pháp công kích của bản thân, đổi thành người khác thì e rằng lúc này thật sự đã trở thành một cái xác! Chỉ là Tiêu Chính Văn vừa mới nhảy ra khỏi vòng vây, vẫn chưa kịp hít thở thì ông Triệu đã cầm kiếm lao thẳng về phía sau lưng anh! Lúc này, toàn bộ sự chú ý của Tiêu Chính Văn gần như đều đang đổ dồn vào sự biến hoá khôn lường của bản thân. Đột nhiên cảm nhận được làn gió chẳng lành phía sau lưng, anh vội vàng né người, đồng thời tung thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ trong tay ra! “Ầm!” Giáo và kiếm lại va vào cùng một chỗ! Thế nhưng một giây sau, con dao quân đội năm cạnh mang theo tia sáng màu bạc bay thẳng về phía lồng ngực của Tiêu Chính Văn!