Chiến Thần Bất Bại

chương 2457

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Một lúc sau, Chu Hạo Nhiên mới hoàn hồn lại từ trong sự chấn động, đờ đẫn nhìn Tiêu Chính Văn, nói với vẻ mặt không dám tin: “Chuyện này…chuyện này sao có thể?” Từ mấy trăm năm trước, nhà họ Chu đã là thế gia võ thuật. Hơn nữa trước đây cũng từng xuất hiện mấy cường giả ở cảnh giới Thiên Thần, Chu Hạo Nhiên hiểu rất rõ cách biệt giữa mỗi tầng cảnh giới của cảnh giới Thiên Thần! Theo lý thường mà nói, sau khi Đàm Hồng đột phá, tuyệt đối không thể yếu hơn trước mới đúng! Chu Lâm Lâm cũng chấn động tới độ không thốt nổi nên lời! Ban nãy Tiêu Chính Văn để mặc cho đối phương đột phá, sau đó lại vô tình áp chế đối phương! Sự chấn động tâm lý này rõ ràng khiến cho người ta nhất thời chẳng thể chấp nhận nỗi! Phải biết rằng bây giờ Đàm Hồng đã cao hơn một bậc cảnh giới so với Tiêu Chính Văn! Mà Đàm Hồng đã sử dụng hết thủ đoạn, còn Tiêu Chính Văn lại chỉ dùng tay không, ban nãy chẳng qua cũng rất tuỳ ý tát Đàm Hồng một cái mà thôi! Lúc này, ngay cả người của Thiên Sơn cũng đứng bật dậy ngay lập tức. Đừng nói là mấy anh em của Đàm Hồng ngây ngẩn, ngay cả Đàm Hồng cũng sững sờ. Rõ ràng hắn đã đột phá lên cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao, thực lực cao hơn rất nhiều so với khi trước, sao có thể bị Tiêu Chính Văn đánh bại chỉ với một đòn chứ? “Thằng ranh, mày chết đi cho tao!” Đàm Hồng đột nhiên gầm lên đầy phẫn nộ, đôi mắt phun ra lửa, nhảy từ trong hố ra ngoài. Khí tức khắp người đã trở nên điên cuồng tới cực điểm! Hơn nữa, đây không phải là kết cục trong tưởng tượng của hắn! Trong ý thức của hắn, sau khi bản thân đột phá sẽ có thể tuỳ ý hành hạ Tiêu Chính Văn giống như ông già trêu đùa trẻ con. Thậm chí sau khi hắn đè Tiêu Chính Văn lên đất và hành hạ một phen thì sẽ kết liễu luôn sinh mạng của anh! Thế nhưng kết quả lại là đối phương cười híp mắt nhìn hắn đột phá thành công, sau đó lại tát cho hắn một cái ngã lăn ra đất! Thật sự thì tính sát thương không lớn nhưng tính sỉ nhục lại không hề nhỏ! Hắn thân là thiên tài hàng đầu Thiên Sơn, nào có thể chịu đựng được nỗi sỉ nhục lớn tới vậy! Lúc hắn vừa mới đứng dậy, vẫn còn chưa kịp ra tay với Tiêu Chính Văn, chỉ thấy một cái tát lớn như quạt hương bồ lại giáng mạnh xuống mặt hắn thêm lần nữa! “Bốp!” Đàm Hồng lại bị Tiêu Chính Văn tát văng ra thêm lần nữa! Chỉ là lần này mặt của Đàm Hồng đã bị tát lệch cả ra, mấu xương đâm xuyên qua da lòi hẳn ra ngoài, thoạt nhìn trông càng thêm nanh ác và khủng bố. Không đợi Đàm Hồng đứng dậy, một bên chân của Tiêu Chính Văn đã giẫm lên trên chân của Đàm Hồng. Rắc! Âm thanh xương gãy nát vang lên giòn tan, những người đứng dưới nghe thấy mà cảm thấy da đầu phát tê! “A!” Đàm Hồng lập tức rú lên đầy thảm thiết, cơ thể từ trên đất bắn thẳng lên cao hơn một mét!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio