Chiến Thần Bất Bại

chương 2608

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nếu là lệnh của chính phủ thì Khương Vy Nhan còn cẩn thận suy xét, thậm chí sẽ không cứng rắn chống lại lệnh. Nhưng năm đại danh sơn là cái thá gì? “Đúng thế!” A Hải gật đầu nói. “Nếu các cô không giao hợp đồng ra thì nhà họ Lãnh cũng không cần phải tồn tại ở đây nữa”. A Hải lạnh lùng nhìn mấy người Khương Vy Nhan. “Ồ? Anh chắc chứ?” Khương Vy Nhan vừa nói xong, một luồng khí tức mạnh mẽ của Thiên Thần một sao bỗng dâng lên từ dưới chân. Ồ? Có thế nào A Hải cũng không ngờ người phụ nữ mềm yếu trước mặt này lại có thực lực cảnh giới Thiên Thần nên cũng giật mình. Nhưng chẳng mấy chốc đã bình tĩnh lại. “Hừ, cảnh giới Thiên Thần thôi mà, nhưng tiếc là cô chỉ có một mình”. Vừa dứt lời, có bốn luồng khí tức cảnh giới Thiên Thần một sao bộc phát ra từ trong đám người bao phủ cả biệt thự nhà họ Lãnh. “Dừng tay, các người là muốn công khai cướp giật à?” Quách Bản Xương vội tiến lên trước chặn trước người A Hải, tức giận nói. Cho dù liều mạng ông ta cũng không thể để người năm đại danh sơn cướp mất hợp đồng của tập đoàn Vy Nhan đi được. “Nếu các người dám tiến thêm một bước thì đừng trách chúng tôi không khách sáo”. Mấy chấp pháp nhanh chóng rút súng ra nhắm vào đám người A Hải nói. Một nhân viên chấp pháp trong đó còn nổ súng lên trời để cảnh cáo. Tiếng súng vang lên khiến người dân quanh đó giật mình, nhiều người đều đồng loạt vây lại xem. Chỉ thoáng chốc quanh biệt thự nhà họ Lãnh bị hàng nghìn người dân vây quanh. Chuyện bên này vừa xảy ra, truyền thông tin tức Giang Trung lập tức can thiệp. Gần như tất cả truyền thông báo giới Hoa Quốc đều đăng bài về chuyện này cùng một lúc. Tần Vũ đọc được tin tức này cũng muốn bảo người đi xem thử thì Vương Quốc Xương không mời mà đến ung dung bước vào phòng làm việc của Tần Vũ. Nhìn mấy tên đi theo phía sau Vương Quốc Xương, Tần Vũ lạnh lùng nói: “Vương Quốc Xương, anh đây là có ý gì?” Vương Quốc Xương nhe răng cười nói: “Tổng tư lệnh Tần đừng hiểu lầm, tôi đến chủ yếu là muốn nói chuyện đàng hoàng với tổng tư lệnh Tần, không có ý gì khác cả”. “Vương Quốc Xương, người này chắc là cấp dưới của anh nhỉ? Tôi khuyên anh một câu, làm gì cũng phải chừa đường lui, sau này còn có thể gặp mặt. Tôi và anh đều biết rất rõ nhà họ Lãnh không động vào được”. Tần Vũ lạnh lùng nhìn Vương Quốc Xương nói. “Ha ha, không được động vào? Tại sao nhà họ Lãnh lại đặc biệt đến thế? Lẽ nào là vì Tiêu Chính Văn sao?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio