Chiến Thần Bất Bại

chương 2732

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vào lúc các môn phái võ tông điều động nhân lực, Lý Chính Đạo quay người nhìn về phía ông Mạc, nói: “Ông Mạc, Tiêu Chính Văn có ý tiến công vào giới võ thuật của Vy Hào, ông nghĩ thế nào về chuyện này?” Ông Mạc cười lạnh lùng, nói: “Đáng giết! Người trong giới võ thuật Vy Hào đều đáng giết, nên tiêu diệt hết cả gia tộc bọn họ!” Lý Chính Đạo hơi ngẩn ra, theo cụ ta thấy, ông Mạc nên phản đối hành động của Tiêu Chính Văn mới đúng! “Không ngờ trong lòng ông Mạc vẫn có thù oán!” Lý Chính Đạo bình thản cười nói. “Người Vy Hào tâm địa hiểm ác, ai ai cũng biết, không thể giữ lại! Hành động này của Tiêu Chính Văn, tôi cảm thấy cực kỳ thoả đáng, đáng tiếc cậu ta không có sự tàn bạo đó, chỉ giết người trong giới võ thuật có hơi mềm yếu đàn bà rồi!” Nghe thấy lời này, Lý Chính Đạo không khỏi ngửa mặt cười lớn, lẽ nào cũng tiêu diệt hết cả quốc gia của người ta hay sao? “Vật đổi sao dời rồi, tiêu diệt cả nước Vy Hào, đối với Hoa Quốc mà nói, danh tiếng sẽ bị tổn hại. Có điều, thực lực của hai người Cansha và Ohara không hề tầm thường, theo tôi thấy, chi bằng ông Mạc cũng đi một chuyến đi!” Lý Chính Đạo nhìn về phía ông Mạc bằng ánh mắt lấp lánh. Nghe thế sắc mặt ông Mạc hơi khó coi nói: “Thế Tử, lần này tôi quay về thế tục là vì bảo vệ cho Thế Tử, chứ không phải vì…” Lý Chính Đạo không để ông Mạc nói hết khẽ xua tay nói: “Ông Mạc, chuyến này võ tông Hoa Quốc gần như đã không còn người tài giỏi, nếu thất bại sẽ có hậu quả gì, tôi tin ông biết rõ hơn tôi”. “Quyết định của Tiêu Chính Văn chưa chắc là sai, nhưng chắc chắn đảm bảo không sai sót. Với thực lực của cậu ta cùng lắm chỉ có thể chiến với một người trong số đó, cộng thêm sự giúp đỡ của ông Mạc có thể giết được Cansha và Ohara”. “Thế nên vẫn mong ông Mạc vất vả một chuyến”. Nghe thế ông Mạc im lặng một hồi rồi gật đầu nói: “Nếu Thế Tử đã nói thế thì tôi sẽ nghe theo lời Thế Tử”. Nói rồi ông Mạc đứng dậy rời đi, một nhoáng đã không thấy bóng dáng cụ ta nữa. Sáng hôm sau, khi mọi người võ tông đang bàn luận với nhau thì trên không trung bỗng nổi lên một gợn sóng, một ông lão tóc bạc xuất hiện trên không trung. “Ai!” Người bên dưới đồng loạt ngẩng đầu nhìn lên bầu trời cao. Sở Hồng Thiên nhìn thấy người đến, con ngươi không khỏi co rụt, ngạc nhiên nói: “Ông Mạc! Là ông Mạc nhà họ Lý”. Nghe đến cái tên này ngay cả đám người Lạc Trường Sinh cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên cùng sợ hãi. Ngay cả nhà họ Lý cũng ra tay giúp đỡ? Hôm nay ở Long Kinh, nhà họ Lý còn không bảo người đến mà bây giờ rõ ràng là nhà họ Lý chủ động ra tay. Hơn nữa vai vế của ông Mạc này cực kỳ cao. Nghe nói cụ ta là người cùng thời với Nhạc Trung Kỳ. Mặc dù thực lực không bằng Nhạc Trung Kỳ nhưng cũng không phải là người họ có thể so sánh. Dù là Kiếm Tiên Thiên Sơn gặp ông Mạc cũng phải cung kính gọi một tiếng tiền bối. Nhà họ Lý chỉ là một gia tộc võ thuật, dù truyền thừa mấy ngàn năm nhưng nền tảng không thể so được với năm đại danh sơn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio