“Tôi đang định báo cáo với anh đây, trong tay tên họ Tiêu đó có một thanh kiếm Tần Vương, tôi nghĩ chuyện hắn có thể giết ngược dòng có lẽ chính là nhờ thanh kiếm Tần Vương này đấy!” “Hơn nữa, người của Thiên Cung Bắc Cực dường như đang cố lấy lòng Tiêu Chính Văn, có ý lôi kéo rất rõ!” Advertisement Lương Cảnh Long nghiến răng nghiến lợi nói. “Ồ? Thiên Cung Bắc Cực? Không phải Thiên Minh Tử vừa mới chết trong tay Tiêu Chính Văn hay sao? Lẽ nào bọn họ…” Nam thanh niên phía đối diện nói tới đây thì không nói tiếp nữa, sau đó cúp điện thoại luôn. Ngọc Khuyết Cung căn bản không ở cùng một bậc đẳng cấp với Thiên Cung Bắc Cực, dù cho người chủ sự của Thiên Cung Bắc Cực tới thì hắn cũng hoàn toàn không coi ra gì. Advertisement Có điều mọi hành động của Thiên Cung Bắc Cực rõ ràng là đang làm khó hắn! “Hừ! Dám làm hỏng việc của tao, tao cũng không ngại khiến cho Thiên Cung Bắc Cực của mày biến mất khỏi vùng ngoài lãnh thổ!” Nam thanh niên cười lạnh lùng, trong đáy mắt loé lên vẻ sắc bén. Đặt điện thoại xuống, nam thanh niên quay đầu lại nói với người mặc đồ đen đang đứng sau lưng: “Chuyện bảo mấy người đi điều tra thế nào rồi?” “Thiếu chủ, tên Tiêu Chính Văn này xuất thân từ nhà họ Tiêu ở Long Kinh, thế nhưng lý do tại sao nhà họ Tiêu năm đó bị bốn gia tộc lớn tiêu diệt lại rất khó để tra ra!” “Hơn nữa, một số mối quan hệ của hắn ở trong quân đội cũng bị Long Các cố tình ẩn giấu, chúng tôi cũng chỉ có thể tra được một số chuyện sau khi hắn trở thành vua Bắc Lương”. Người đàn ông mặc đồ đen cẩn trọng lên tiếng. “Ồ? Đã tra được gì rồi? Mang ra đây cho tôi xem!” Người đàn ông mặc đồ đen nghe vậy thì vội vàng đưa một bản tài liệu điều tra rất dày vào trong tay nam thanh niên kia. Không thể không nói, người đàn ông mặc đồ đen này điều tra hết sức tỉ mỉ, thậm chí ngay cả một số chuyện có liên quan tới gia tộc Khương Vy Nhan cũng tra ra rõ ràng. Vừa nhìn, trên mặt nam thanh niên đó đã lộ ra một nụ cười lạnh tanh: “Hừ, đúng thật là một tên ngông cuồng gan to bằng trời! Vậy mà lại dám cắt đứt pháp mạch lưu truyền của Hằng Sơn, làm nhục cả năm đại danh sơn!” “Tôi lại muốn xem tên ngông cuồng không coi võ tông ra gì này có thể có mấy phần bản lĩnh!” Nam thanh niên đó nói xong thì ném bản báo cáo điều tra đó trở lại trên bàn. Chẳng mấy chốc, đại diện của Huyền Thiên Đạo Cung đã công bố danh sách đã được phê chuẩn ra thế tục. Khi vừa nhận được bản danh sách này, các thế lực lớn của Âu Lục, Mỹ Lục và Phi Lục gần như đều mượn truyền thông để lan truyền rộng rãi cùng lúc. Ngay cả giới truyền thông trong lãnh thổ Hoa Quốc cũng bắt đầu rầm rộ liên tiếp đăng bài về danh sách này. Thật ra vẫn có không ít môn phái trong võ tông còn cử ra những nhân vật cấp một như chưởng giáo hay môn chủ đích thân lộ diện, rêu rao triệt để. Dù gì xét trong cả võ tông thì việc có thể nhận được sự công nhận của Huyền Thiên Đạo Cung cũng là một chuyện rất đáng để khoe mẽ. “Danh sách của Huyền Thiên Đạo Cung?”
“Đó không phải là nơi mà người bình thường có thể đến, chỉ có kỳ tài nổi trội mới có thể được chọn trúng!”
“Khổng Thiên Tường, Trần Nguyệt Nhi, Hàn Hương Nhi, Lương Cảnh Long…”
Mặc dù đầu đề của những trang báo lớn đều viết đầy tên của bọn họ, thế nhưng đối với người bình thường mà nói thì gần như vô cảm!