“Cái gì? Khách quý! Còn để nó ở đây ăn trưa?” Lãnh Hàn Băng nghe vậy liền nổi giận, chỉ vào mặt Khổng Hồng Nho nói: “Tên họ Hồng kia, ông nhìn cho kỹ đi! Nó đang ăn thịt người đấy!” Lúc Lãnh Hàn Băng nói ra những lời này, môi hắn khẽ run lên vì tức giận. Đó là một người sống, hơn nữa còn là một người phụ nữ mang thai tám tháng. Đây là hành vi tàn nhẫn trời đất không tha. “Vậy thì sao chứ!”, Khổng Hồng Nho cũng tức giận ngẩng đầu nhìn Lãnh Hàn Băng. “Thì sao à? Ông bảo tôi giải thích với gia đình nạn nhân thế nào? Không chỉ con gái và vợ chết, ngay cả đứa con trong bụng người ta cũng bị lấy ra làm bữa ăn trên đĩa, ông bảo tôi giải thích thế nào đây!” Lãnh Hàn Băng vô cùng tức giận. Lúc trước, hắn chỉ nghe nói nhà họ Khổng vô cùng huênh hoang, chưa bao giờ nghĩ người nhà họ Khổng lại thái quá như vậy! Ngay cả dã thú cũng không trơ mắt nhìn người khác giết đồng loại của mình, sao có thể coi đồng loại như bữa ăn như vậy chứ! Nghe Lãnh Hàn Băng hỏi vậy, sắc mặt của Khổng Hồng Nho vô cùng khó coi, nhưng lúc này, ông ta không thể để Lãnh Hàn Băng tiếp tục gây chuyện nữa, nếu chọc giận bá tước huyết tộc thì Lãnh Hàn Băng sẽ chết mất. Nếu Lãnh Hàn Băng chết thì thể diện của nhà họ Khổng sẽ bị ném lên trời. Vừa tiếp quản tỉnh Nam chưa đầy một ngày đã xảy ra vụ án giết người hàng loạt, người chết còn là cậu chủ nhà họ Lãnh, một khi chuyện này lan truyền ra ngoài thì sau này nhà họ Khổng sao còn chỗ đứng ở tỉnh Nam nữa! Dù sao nhà họ Lãnh cũng khác với những gia tộc kinh doanh khác. Đằng sau nhà họ Lãnh còn có Tiêu Chính Văn, cho dù nhà họ Khổng muốn che đậy chuyện này thì cũng không che đậy nổi. Vì vậy, lúc này, Khổng Hồng Nho đi cũng không được, ở lại cũng không xong. “Hừ, ông không cần giải thích gì với bọn họ!”, lúc này, bá tước Huyết Vực như đang xem kịch, nhếch mép nói. Sau đó, ông ta vung tay, một cái đầu lâu tái nhợt lăn tới trước chân Lãnh Hàn Băng. “Cả nhà bọn họ đều ở đây rồi, chỉ là người phụ nữ này ngon hơn nên ăn cô ta cuối cùng!” Bá tước Huyết Vực nói với vẻ chế nhạo. Nghe vậy, hai mắt Lãnh Hàn Băng đỏ bừng. Lãnh Hàn Băng thẫn thờ nhìn đầu lâu dưới chân hồi lâu rồi đột nhiên ngẩng đầu, trừng mắt nhìn bá tước Huyết Vực hét lớn: “Tôi giết cả tổ tông nhà ông!” Bởi vì quá tức giận, toàn bộ khuôn mặt của Lãnh Hàn Băng đỏ bừng, đôi mắt của hắn bao phủ bởi những tia máu. “Người đâu! Toàn bộ vệ sĩ nhà họ Lãnh lên hết cho tôi!” Lúc này, Lãnh Hàn Băng đã tức giận đến cực điểm, mất đi hết lý trí, chỉ vào bá tước Huyết Vực gầm lớn: “Hôm nay cho dù Thiên Vương đến thì tôi cũng phải giết hắn!” Theo lệnh của Lãnh Hàn Băng, hàng trăm vệ sĩ mặc đồ đen xông lên tầng mười hai. Nếu tỉnh Nam là địa bàn của nhà họ Lãnh thì Lãnh Hàn Băng đã gọi điện cho người bao vây cả tòa nhà rồi. Lúc này, Khổng Hồng Nho tỏ vẻ khinh thường chế nhạo. Đừng nói là mấy trăm vệ sĩ trong giới thế tục, cho dù là hàng vạn người tới thì cũng có thể làm gì chứ? E rằng còn chưa kịp sờ vào quần áo của người ra, đều đã phải xuống địa ngục báo danh rồi.