Mặc dù đệ tử của Lục Tiêu Dao có mấy chục người nhưng mọi chuyện xảy ra cho dù là thế tục hay ngoài lãnh thổ đều không thể qua được tai mắt của mọi người. Hơn nữa giữa nhà họ Khổng và Bát Hiền Từ vốn dĩ là cùng một nhánh, ngộ nhỡ hai bên chém giết, nhà họ Khổng cũng sẽ không trơ mắt đứng nhìn. “Tôi ngược lại muốn xem thử rốt cuộc là điện Thần Long lớn mạnh hay là Bát Hiền Từ tài giỏi hơn! Người đâu!” Lục Tiêu Dao vừa dứt lời, một đệ tử ở góc điện vội đứng lên nói: “Sư phụ!” “Nói cho Tiêu Chính Văn biết, bảo họ mời cao thủ khác đi, đợi đến lúc điện Thần Long nhập vào Đế Khư, tôi nhất định sẽ có bất ngờ muốn tặng”. Lục Tiêu Dao cười mỉa nói. Trong lời nói của ông ta đã có ý đe dọa, bất ngờ mà ông ta nói chẳng qua chỉ đang gây khó dễ với Tiêu Chính Văn. Lục Tiêu Dao biết rõ, đắc tội với người nhà họ khổng sẽ không có kết quả tốt đẹp, năm đó ông ta gây thù với nhà họ Khổng cũng chỉ vì một phút nhất thời. Cũng chỉ vì thế mà mấy năm nay ông ta chỉ có thể yên phận một chỗ, thậm chí không dám chiêu mời đệ tử, những ngày tháng này khiến ông ta cảm thấy buồn bực cực độ. Nhưng vì danh tiếng của mình, ông ta lại không thể chủ động cầu hòa với nhà họ Khổng. Sự xuất hiện của Tiêu Chính Văn làm ông ta nhìn thấy một tia hy vọng, có lẽ chỉ cần ông ta gây khó với Tiêu Chính Văn vào lúc quan trọng, không chừng nhà họ Khổng sẽ rộng lòng với ông ta hơn, từ đó hóa giải bất hòa. “Sư phụ, người bạn thân thiết Lý Bạch của sư phụ cũng ở trong đám người này, nếu cứ ngăn họ ở ngoài cửa, e là không nể mặt Lý Bạch”, đệ tử đó nhíu mày nói. “Thể diện là một thứ rất kỳ diệu, có lúc có thể nể mặt nhưng cũng đôi khi không thể, huống gì khai tông lập phái nào có đơn giản như thế”. “Hành động này của Lý Bạch chắc chắn sẽ gây họa vào thân, chúng ta có thể cùng chôn với ông ta được sao? Đi đi”. Lục Tiêu Dao lạnh nhạt xua tay với đệ tử đó. Tin tức Tiêu Chính Văn đến gặp Lục Tiêu Dao nhưng bị chặn ngoài cửa nhanh chóng truyền ra khắp cả Đông Vực. Lục Tiêu Dao đang cố ý, mục đích là muốn cho nhà họ Khổng thấy lòng trung thành của mình với nhà họ Khổng. “Ha ha ha!” Tần Cối nhìn mấy người Tiêu Chính Văn bị Lục Tiêu Dao đuổi đi không khỏi bật cười lớn tiếng. Hành động của Tiêu Chính Văn như đang lấy lòng mọi người. Trước tiên là bị Hứa Thương Long từ chối thẳng mặt. Sau đó lại bị Lục Tiêu Dao chặn ngoài cửa, hiện giờ Tiêu Chính Văn đã trở thành trò cười của cả Đông Vực và chủ đề nói chuyện sau bữa cơm. “Xem ra chỉ có thế hệ sau của nhà họ Trần – Trần Huy Tổ rồi. Nếu ngay cả người này cũng không theo Tiêu Chính Văn thì e là sau này điện Thần Long…” Doanh Tử Chi cau chặt mày lắc đầu.