Từ đó có thể thấy Tiêu Chính Văn vẫn quá mạo hiểm, ngay cả trước khi đích thân đến tận cửa thì bảo người đến liên lạc vẫn tốt hơn, như thế không quá mất mặt. “Ông ta có đồng ý hay không cũng không có vấn đề gì, hơn nữa mấy người Lục Tiêu Dao có gia nhập vào điện Thần Long hay không cũng không quan trọng, so với Viên Thiên Canh họ chẳng bằng một con kiến”. “Thế nên thế tử phải tỉnh táo, không được nghe theo người khác, Tiêu Chính Văn không phải là người đơn giản”, Trương Nghi vẫn kiên định, không để tâm nhiều đến mấy tin tức này. “Tôi nghe nói lần này Tiêu Chính Văn chỉ phái người đến đưa thư cho Trần Khánh Chi, lẽ nào Tiêu Chính Văn cũng không còn bất kỳ hy vọng nào nữa?”, Doanh Tử Chi nhíu mày nói. “Chưa chắc, thế hệ sau của Trần Khánh Chi làm sao có thể so được với người như Lục Tiêu Dao? Xét về tấm nhìn, không chỉ bỏ lại họ mấy chục con phố, thế tử chỉ cần đợi tin tức là được”, Trương Nghi rất có lòng tin vào Tiêu Chính Văn. “Nhưng theo tôi biết, thế hệ sau của Trần Khánh Chi không hề tầm thường, một năm trước đã đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng cấp bảy, ngay cả Lục Tiêu Dao cũng từ chối thẳng mặt, sao ông ta có thể…” Doanh Tử Chi vẫn không để tâm nhiều đến Lý Tiêu Dao và Hứa Thương Long, nhưng lại để ý đến thế hệ sau của Trần Khánh Chi. Áo trắng bất khả chiến bại trong lịch sử không phải là danh bất hư truyền, cả Hoa Quốc cổ xưa, ai mà dám nói cả đời mình chinh chiến chưa từng thất bại? Chỉ có duy nhất một mình Trần Khánh Chi. Đây là thiên tài đến cỡ nào mới làm được. Thế hệ sau của ông ta sẽ tầm thường được sao? Từ khi sinh ra đến nay, Trần Khánh Chi là một nhân vật hệt như thần thoại, mà cuộc đời ông ta là một bộ truyền kỳ kinh điển. Thế hệ sau của ông ta chắc chắn là một thiên tài hiếm có, thậm chí lúc Trần Huy Tổ chưa đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng thì gia chủ nhà họ Khổng – Khổng Nhạc đã từng đến mời ông ta. Nhưng lại bị Trần Huy Tổ từ chối, chỉ điều này thôi đủ chứng minh Trần Huy Tổ khác với mọi người. Nếu đổi thành người khác e là đã vui mừng hợp lực với nhà họ Khổng rồi, nhưng Trần Huy Tổ lại có thể nhìn xa trông rộng đến thế, chứng tỏ hai người khác không thể so sánh được với ông ta. Lúc này Tiêu Chính Văn đang trên đường về Đế Khư, vừa đi vừa nói với Lý Bạch: “Rốt cuộc Trần Huy Tổ là người thế nào?” “Người này không phải là người có thể nói rõ ràng chỉ với vài ba câu”. “Mặc dù nhà họ Trần đã suy tàn, không còn huy hoàng như lúc trước, nhưng Trần Huy Tổ lại công khai từ chối lời mời của nhà họ Khổng và giữ quan hệ rất mờ ám với vài thế lực nhỏ”. “Nói ông ta là trong sạch cao thượng nhưng cũng không phải ai cũng có thể lôi kéo”. “Tính nguyên tắc của người này khá mạnh, thực lực hẳn là cao nhất trong ba người, mặc dù trước đây từng thua dưới tay Lục Tiêu Dao nhưng đó có chuyện có nguyên nhân”. “Còn cụ thể thế nào, người ngoài như chúng tôi cũng không rõ, nhưng không thể xem thường Trần Huy Tổ”.