Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói: “Không ngờ thế hệ sau của Trần Khánh Chi lại có cá tính như thế”. “Thật ra tính cách của Trần Huy Tổ hơi lầm lì, thế nên chắc có lẽ bức thư của cậu Tiêu đã như muối bỏ biển rồi”, Lý Bạch lo lắng nói. Lo lắng của Lý Bạch cũng không phải không có lý, ngay cả Lục Tiêu Dao và Hứa Thương Long cũng quả quyết từ chối lời mời của Tiêu Chính Văn, thậm chí ngay cả mặt mũi Lục Tiêu Dao cũng không gặp được, sao Trần Huy Tổ lại để tâm đến thư của Tiêu Chính Văn được chứ? “Anh Tiêu, nếu chúng ta thật sự đặt nền móng ở Đông Vực thì chúng ta cũng phải tham gia đại hội Vạn Tông của Đông Vực, đó là cơ hội tốt nhất để điện Thần Long chúng ta mời gọi nhân tài!” Nghe vậy, ngay cả Bạch Ngọc Trinh cũng không ngừng gật đầu nói: “Lý Bạch nói có lý, mỗi một lần đại hội Vạn Tông đều sẽ tập trung tất cả nhân tài của toàn bộ Đông Vực!” “Đối với mới tông môn, thế lực mới khai phá mà nói, đây là một cơ hội lộ diện hiếm có!” Giữa tông môn và thế gia ở vùng ngoài lãnh thổ cũng giữ liên lạc nhất định, đại hội Vạn Tông là cơ hội tuyệt vời để thế lực khắp nơi phô bày thực lực! Mà những anh tài có thiên phú hơn người cũng sẽ mượn lần này đi tìm kiếm đối tượng mình thích để gia nhập! Hơn nữa trong đại hội Vạn Tông còn cung cấp không ít tài nguyên cho thế lực khắp nơi, nói cách khác, cả đại hội Vạn Tông chính là một lễ hội lớn để Thiên Đạo Minh Ước cùng Đế Vương Các bắt tay nhau nắm trong tay vùng ngoài lãnh thổ! Mà nhiều năm qua như vậy, nhà họ Khổng vẫn nằm độc quyền, vì vậy, mới có thể có quyền phát biểu tuyệt đối ở vùng ngoài lãnh thổ! “Đại hội Vạn Tông? Giống như thi đấu ở Vinh Thành trước kia sao?”, Tiêu Chính Văn thuận miệng hỏi một câu. “Thật ra chuyện này giống như thi tốt nghiệp trong thế tục vậy, không chỉ thế lực khắp nơi bày ra thực lực của mình, kể cả những người trẻ tuổi đồng lứa tự cho mình là siêu phàm cũng sẽ lên đài thể hiện khả năng!” “Hơn nữa, bất kể Thiên Đạo Minh Ước hay Đế Vương Các cũng sẽ cho ra lượng tài nguyên tu luyện lớn, đối với thế gia hay mỗi người, những tài nguyên này đều hết sức khan hiếm!” “Vì vậy, đã nhiều năm qua, Thiên Đạo Minh Ước mới có thể có quyền phát biểu tuyệt đối ở vùng ngoài lãnh thổ, mà nhà họ Khổng lại một mình độc quyền, vùng ngoài lãnh thổ mới nói nhà họ Khổng hô mưa gọi gió!” Bạch Ngọc Trinh hết sức kiên nhẫn giải thích cho Tiêu Chính Văn. Thật ra những chuyện này, không chỉ vài thế gia mấy ngàn năm quen thuộc đã biết rõ trong lòng, mà gần như mọi người ở toàn bộ vùng ngoài lãnh thổ đều biết! Nhưng tất cả mọi người lại không thể không cúi đầu trước Thiên Đạo Minh Ước, không thể không quy phục nhà họ Khổng vì tài nguyên tu luyện! Chỉ cần có thể có được tài nguyên, là có thể khiến mình nâng lên được một đẳng cấp, ở vùng ngoài lãnh thổ cá lớn nuốt cá bé này, ai không hy vọng thực lực mình mạnh hơn chứ? Mấy người Tiêu Chính Văn vừa trở lại Đế Khư, người phái đi ra ngoài đưa tin đã chạy về. Phong thư viết tay kia mới vừa giao cho người sai vặt đã bị xé thành mảnh vụn ngay lập tức, ngay cả người Tiêu Chính Văn cử đi cũng bị nhà họ Trần đuổi thẳng về Đế Khư!