Nghe thế, đám người Tư Mã Huy như thể nghe được một tiếng nổ giữa trời quang vang lên trong đầu họ. Trương Nghi. Thực lực người này cao thâm khó lường, đừng nói bốn người họ, dù có thêm mười người cũng không phải là đối thủ của Trương Nghi. Lúc này sắc mặt Lục Tiêu Dao và Hứa Thương Long cũng trở nên khó coi. Hai người cũng chẳng bằng Trần Huy Tổ chứ đừng nói là so với Trương Nghi. “Chẳng phải các người muốn đánh sao? Cùng lên đi”, Trần Huy Tổ ngoắc ngón tay với Lục Tiêu Dao và Hứa Thương Long. Giờ khắc này, sắc mặt của tất cả những người định xem trò cười của Tiêu Chính Văn, cùng với người nhà họ Khổng và nhà họ Tư Mã cũng trở nên cực kỳ khó coi. Có Trương Nghi trấn giữ, bất kể mấy vị cao thủ Đế Cảnh nhà họ Khổng hay là nhà họ Tư Mã đều hoàn toàn không dám tiến về phía trước nửa bước. Đây chính là một trong Tứ Kiệt Chiến Quốc, Tô Tần mang kiếm, Trương Nghi quạt lông mũ xanh, Bàng Quyên oai phong vô hạn, Tôn Tẫn đạo thuật vô song, bốn người này đều có thể diệt được một nước chỉ trong một khắc! “Sao… Sao ông có thể xuất hiện ở đây, vả lại, sao lại thành người của Tiêu Chính Văn rồi?”, cả người Tần Cối đều run rẩy, chỉ vào Trần Huy Tổ hết sức kinh hãi nói. Lúc trước ông ta vẫn luôn theo dõi diễn biến qua kính Thiên Nhãn, hơn nữa đã tận mắt nhìn thấy người làm của nhà họ Trần ném thẳng thư của Tiêu Chính Văn ra ngoài! Không chỉ Tần Cối không cách nào giữ vững bình tĩnh, đến cả mọi người trong Minh Nguyệt Các cũng không biết phải làm sao. Bỗng dưng vô cớ điện Thần Long có thêm một vị cao thủ Đế Cảnh, thế này còn đánh kiểu gì? Nộp mạng sao? Vốn dĩ Minh Nguyệt Các định mượn cơ hội này để rửa nỗi nhục lần trước và mong chiếm hời ở từ Tiêu Chính Văn. Nhưng cùng với sự xuất hiện của Trần Huy Tổ, không chỉ mộng đẹp của họ bị phá vỡ, còn không thể không đối mặt với một vị cao thủ Đế Cảnh! Chỗ dựa của điện Thần Long bây giờ đã vượt xa đại đa số thế gia và tông môn, ít nhất trong những người ở đây, chỉ có nhà họ Khổng và nhà họ Tư Mã mới có tư cách đứng cùng bậc so cao thấp! “Ha ha!” Trần Huy Tổ ngửa mặt cười nói: “Đây chẳng qua chỉ là một vở kịch giữa tôi và anh Tiêu thôi, không ngờ các người cắn câu dễ dàng như vậy?” “Haiz, đã nhiều năm rồi, các người thật sự cho rằng Trần Huy Tổ tôi là kẻ ngu sao?” “Hai người các ông cố ý tiếp cận tôi đơn giản là mưu đồ cha truyền con nối của nhà họ Trần tôi, để không gây ra những phiền toái không cần thiết, tôi mới cố ý giả thua ông nửa chiêu, ông lại tin thật à?” Mặt Trần Huy Tổ đầy vẻ châm biếm, nhìn về phía Lục Tiêu Dao. Ông ta vừa dứt lời dường như có người cũng nghiêng đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn! Lượng thông tin trong lời nói của Trần Huy Tổ lớn đến nỗi kinh người!