Chương
Đến lúc đó, Long Môn và Thiên Môn sẽ phải sát nhập lại thành một.
Mặc dù, trên danh nghĩa thì đó là một sự liên kết trong hòa bình.
Nhưng so với việc giao Long Môn cho Diệp Kính Dương quản lý, mặc kệ Triệu Hào tấn công Long Môn còn tốt hơn nhiều.
Không cần biết kết quả như thế nào, đó đều không phải là thứ mà Diệp Thanh Đình muốn thấy.
Thay vì trở thành người phụ nữ của Triệu Hào, thay vì để Long Môn bị phá hủy trong tay cô.
Diệp Thanh Đình thà chết còn hơn!
Bên cạnh đó, làm sao mà một người con gái của Đại Hạ có thể kết hôn với một người nước Mễ?
Diệp Thanh Đình đương nhiên không muốn.
Lúc này, Diệp Thanh Đình nghiến răng nghiến lợi, trong lòng thầm hạ quyết tâm.
Đó là bằng bất cứ giá nào cũng cần phải giành chiến thắng trận đấu này!
Cho dù có phải trả giá bằng máu đi chăng nữa!
Diệp Thanh Đình đột nhiên lùi ra phía sau mười mét, cô ta ném cây roi dài trong tay ra. Triệu Hào cảm thấy vui mừng khôn xiết khi nhìn thấy bộ dạng này của Diệp Thanh Đình.
“Làm sao vậy, Diệp Thanh Đình, cô muốn chịu thua rồi chứ? Còn muốn cứng đầu nữa không?”
Diệp Thanh Đình không nói lời nào, mà chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Triệu Hào. Cùng lúc đó, dưới khán đài cũng nổi lên các cuộc tranh luận gay cấn.
“Sao vậy? Diệp Thanh Đình bị làm sao vậy?”
“Không đánh nữa sao? Tại sao lại quăng vũ khí chứ?”
“Không phải chứ, đây hình như không phải tính cách của cô Diệp thì phải?”
“Ngay cả vũ khí cũng ném đi, thật sự cô ta không muốn nữa đánh phải không?”
“Có chuyện gì xảy ra vậy?”
“Diệp Thanh Đình muốn chủ động trở thành phu nhân của Thiên Môn chúng ta!”
“Ha ha ha, đúng vậy, nếu không tại sao bỏ vũ khí xuống!”
“Chẳng lẽ thiếu chủ của chúng ta dùng sự đẹp trai của mình để chinh phục Diệp Thanh Đình sao!”
“Chậc chậc chậc, nếu sớm biết như vậy thì người phụ nữ này đâu phải chịu nhiều đau khổ như vậy chứ?”
“Không phải vậy đâu, nhất định là Diệp Thanh Đình muốn tự nếm mùi đau khổ!”
“Đúng vậy!”
Trong một khoảng thời gian ngắn, mọi người bắt đầu bàn tán sôi nổi.
Đều đang suy đoán xem vì sao Diệp Thanh Đình lại buông vũ khí xuống.
Chỉ có một khả năng.
Diệp Thanh Đình đã chủ động nhận thua.
Nhưng mà Tần Vũ Phong không nghĩ như vậy.
Sự quật cường của Diệp Thanh Đình, sự kiêu ngạo của Diệp Thanh Đình.
Anh đều để ở trong mắt nhìn.
Một người phụ nữ kiêu ngạo như vậy, sao có thể nói không đánh, liền không đánh cơ chứ?
Đang đùa cái quái gì vậy.
Bất luận như thế nào, ít nhất là Tần Vũ Phong sẽ không tin.