Chương
Không tin Diệp Thanh Đình nói không đánh, thì sẽ không đánh nữa.
Cũng không tin Diệp Thanh Đình sẽ nhận thua dễ dàng như thế.
Tuy rằng khoảng thời gian ở bên cạnh cũng không dài.
Nhưng mà trong lòng Tần Vũ Phong biết rõ ràng, từ bỏ nhẹ nhàng như vậy, tuyệt đối không phải là tính cách của Diệp Thanh Đình.
Đương nhiên, sau khi vất vả vượt qua mọi khó khăn cuối cùng cũng tới được cửa ải cuối cùng, sau đó đột nhiên nói từ bỏ, trộm cắp cũng không phải là tính cách của Diệp Thanh Đình.
Tần Vũ Phong hít sâu một hơi chờ đợi những hành động tiếp theo của Diệp Thanh Đình.
Diệp Kính Dương giờ phút này đang đứng ở một bên cũng cực kì lo lắng, bàn tay nắm chặt lại, trong miệng lẩm bẩm nói một câu “đừng mà”.
Ngũ cảm của Tần Vũ Phong đã sớm vượt qua người thường, nghe thấy câu nói đó theo bản năng quay đầu lại: “Đừng cái gì?”
“Cậu đang nói cái gì?”
Diệp Kính Dương chú ý tới câu hỏi của Tần Vũ Phong, nhất thời hoảng loạn, sau đó rất nhanh liền phục hồi tinh thần lại, che che giấu giấu nói: “Không, không có gì, tôi…
Tân Vũ Phong híp híp đôi mắt, nhìn chằm chằm vào mặt Diệp Kính Dương một lúc.
Diệp Kính Dương bị Tần Vũ Phong nhìn đến mức cực kì chột dạ, trong lúc nhất thời cúi đầu không nói thêm gì nữa.
Tân Vũ Phong lúc này mới chậm rãi mở miệng: “Cậu cảm thấy còn có điều gì cần phải giấu tôi sao? Cần thiết không?”
“Nếu chị của anh thua, tôi đương nhiên sẽ quay về cứu chị ấy”
Diệp Kính Dương hít sâu một hơi, giống như đang hạ một quyết định to lớn nào đó, nhìn về phía Tân Vũ Phong.
“Vậy tôi nói với anh một chuyện, anh ngàn lần đừng nói cho những người khác”
Tần Vũ Phong cười nhạo một tiếng.
“Tôi còn không có thói quen nói bậy bạ, thôi, cậu muốn nói thì nói, không muốn nói thì thôi!”
Nhưng Diệp Kính Dương chỉ là có chút lo lắng không muốn nói ra bí mật Long Môn, cũng không phải thật sự muốn giấu giếm Tần Vũ Phong.
Diệp Kính Dương nhìn khắp nơi, nhìn thấy giờ phút này lực chú ý của mọi người đều đặt lên người chị gái Diệp Thanh Đình và Triệu Hào, lúc này mới miễn cưỡng yên lòng.
“Tần Vũ Phong, anh lại đây một chút, tôi nói thầm với anh”
Tần Vũ Phong gật gật đầu, đi sang đó.
Diệp Kính Dương nói vào bên tại Tần Vũ Phong.
“Điều mà sau đây tôi nói với anh, là bí mật của Long Môn chúng tôi, anh bắt buộc phải giúp tôi giữ bí mật này”
“Long Môn của chúng tôi, có một bí pháp tuyệt đối không được phép truyền cho người ngoài, bí pháp này ở trong Long Môn, cho dù là đệ tử ở trong môn phải, cũng không dễ dàng luyện tập được”
“Quả thật bây giờ ở trong toàn bộ Long Môn, nhìn lại, trong thế hệ tuổi trẻ cũng chỉ có tôi và chị của tôi có thể tập được bí pháp này”
Tần Vũ Phong dừng một chút, trong lòng đã suy đoán được vài phần.
Quả nhiên, ngay sau đó Diệp Kính Dương liền mở miệng.
“Bí pháp này, kỳ thật phải trả một cái giá bằng việc thiêu đốt sinh mệnh…trong thời gian ngắn có thể đạt được sức mạnh của mình.”
“Nhưng mà tác dụng phụ lại cực kì nghiêm trọng đúng không?” Tần Vũ Phong hỏi.