Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Chồng ơi, cứu em!"
Diệp Huyền Tần kinh ngạc ngước mắt lên.
Dáng vẻ của Từ Lam Khiết biến mất trong đám đông.
Lam Khiết!
Sao Lam Khiết lại ở đây!
Cô bị người của điện Huyết Vương bắt giam?
Kết quả là vừa phân thân thì sau lưng đã bị đâm vào bảy cái châm bạc. Chính là châm Thất Mai Vô Mệnh!
Xong!
Trong lòng của Diệp Huyền Tần trở nên lạnh lẽo ngay lập tức.
Anh vừa bị kẻ thù làm cho mê hoặc. Từ Lam Khiết đó là giả, chính là do người của Huyết Vương điện cải trang thành.
Huyết Vương điện giỏi thuật cải trang, Chiến Thần Côn Luân giả mạo kia rất có thể đó chính là kiệt tác của bọn họ.
Thất Mai Vô Mệnh xuyên vào cơ thể, thân thể của Diệp Huyền Tần cũng suy yếu với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được!
Bốp!
Sau một tiếng vang lớn, Diệp Huyền Tần bị một kẻ địch đánh bay.
Sau khi tiếp đất, anh nhổ một ngụm máu đen ra.
Diệp Huyền Tần muốn đứng dậy nhưng toàn thân anh không thể làm gì được. Anh kinh ngạc quay đầu nhìn lại. Gã vừa tát mình một chưởng có chiêu thức giống hệt như Chiến Thần Côn Luân.
Một người đàn ông đeo mặt nạ bước ra khỏi đám đông.
Hắn ta có một khí chất đặc biệt, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhận ra đó chính là thủ lĩnh của Huyết Vương điệnAnh ta có một khí chất độc nhất vô nhị, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhận ra đó là Huyết Vương, thủ lĩnh của Huyết Vương điện.
Nếu đoán không sai thì hắn chính là Chiến Thần Côn Luân của Thiên Phủ.
“Long Soái, cũng không có gì thay đổi.” Huyết Vương lại chế nhạo lần nữa.
Diệp Huyền Tần: "Chiến Thần Côn Luân, chúng ta lại gặp nhau rồi!”
Huyết Vương sửng sốt một chút, lãnh đạm nói: "Tôi không hiểu anh đang nói gì.”
Đương nhiên hắn ta có thể đoán được Diệp Huyền Tần đang lừa hắn, cổ gắng lừa hắn thừa nhận hắn giả mạo làm Chiến Thần Côn Luân.
Tất nhiên hắn ta sẽ không bị lừa.
Huyết Vương nói: "Nếu anh có lời cuối cùng nào muốn nói thì nói nhanh đi, nếu không sẽ không còn cơ hội đầu”
Diệp Huyền Tần giễu cợt: "Anh muốn giết tôi? Huyết Vương điện chưa bị trừ khử thì tôi sao có thể chết được. Ngông cuồng!”
Huyết Vương mắng mỏ: "Hôm nay, tôi sẽ giết anh!”
Hắn ta rút ra một thanh trường đạo, đánh về phía Diệp Huyền Tần.
Diệp Huyền Tần bị trúng Thất Mai Vô Mệnh châm, nên toàn thân bị trúng độc, hầu như không thể động đậy, không có cách nào để phản kháng.
Anh chỉ nhìn chằm chằm và cười hờ hững với Huyết Vương đang đánh về phía mình.
Nhưng mà, Huyết Vương còn chưa phóng đến bên cạnh Diệp Huyền Tần thì có một loạt đạn bất ngờ bắn vào mặt đất bên cạnh hắn ta.
Có một số thậm chí gần như bắn trúng hắn.
Huyết Vương kinh ngạc dừng lại, nhìn về hướng viên đạn bay đến.
Một chiếc máy bay chiến đấu xuất hiện giữa trời và đang bay về phía bên này.
Từng loạt đạn nối tiếp từng loạt, dày đặt như mưa rào ập vào đám người của Huyết Vương điện. Đám người như lúa mì đã được thu hoạch, ngã xuống từng lớp từng lớp.
Trốn!
Huyết Vương nhanh chóng hoảng sợ: "Trốn mau!"
Trước mặt những chiếc máy bay chiến đấu, họ hầu như không có sức chống trả.
Đám đông tản ra như bầy ong vỡ tổ và bỏ chạy.
Máy bay chiến đấu bắn hết loạt đạn và nhanh chóng dừng lại bên cạnh Diệp Huyền Tần.
Độc Lang nhảy khỏi máy bay chiến đấu và chạy đến chỗ Diệp Huyền Tần: "Anh à, anh sao rồi?"
Giọng anh ta có chút nghẹn ngào.
Diệp Huyền Tần hít sâu một hơi:
"Nhanh, đưa anh đến Kính Lang." Tâm trạng của Độc Lang trầm xuống.
Long Soái vậy mà lại muốn đến Kính Lang để chữa trị, có thể thấy được anh bị thương nặng đến cỡ nào.
Anh ta vội vàng dìu Diệp Huyền Tần lên và lao vào máy bay chiến đấu.
Huyết Vương điện bên này cuối cùng cũng chạy đến đường biên cảnh rồi mới dừng lại.
Huyết Vương điện đã mất hơn một nửa nhân mã. Hầu hết đều là do Diệp Huyền Tần giết chết. Còn một số ít là chết do máy bay chiến đấu.
Khi đội ngũ được chỉnh đốn lại, Huyết Vương phát biểu: “Lần này mọi người đã làm rất tốt. Mặc dù Diệp