Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bọn chúng không ngờ lại chọc phải một cường giả cấp Vương hùng mạnh như vậy?
Rất nhanh, câu trả lời đã chính thức được công bo.
Một thân hình từ trên trời rơi xuống chiếc xe việt dã của bọn chúng.
Chiếc xe việt đã mạnh mẽ kiên cố cứng cáp như vậy, bị đối phương dẫm nát rồi.
Đối phương mang một phong thái khí phách không tầm thường, uy quyền, oai phong. không khi nặng nề bao trùm cả bầu trời, ép tới, đè nặng mọi người ở đó, thở không được.
Người đến không phải là ai khác, mà chính là chiến thần Côn Luân
Jessie vừa nhìn qua liền ngay lập tức nhận ra vị chiến thần Côn Luân mới đến này.
Trong lòng anh ta sinh ra một loại tuyệt vọng: “Chết tiết, thật là chết tiệt mà!" "Làm thế nào nhanh như vậy đã chọc tức chiến thần Côn Luân rồi vậy." “Cường già cấp Vương ra tay, cỏ cây cũng chẳng sống được!”
Mà anh ta nào có biết rằng, thực ra chiến thần Côn Luân, cũng chính là “đồng bọn" của anh ta và là Hòa Mạnh Trường.
Anh ta hoàn toàn trở thành quân cờ của Hòa Mạnh
Trường.
Jessie biết rõ rằng, bọn họ căn bản không thể nào là đối thủ đối phương,
Anh ta lập tức ra lệnh: “Chạy thôi!" "Tách ra mà trốn thoát khỏi đây đi!” Đọc truyện mới nhất tại Tr uyện.net
Chiến thần Côn Luân nổi giận, âm thanh cũng rung động cả vùng trời: "Không có sự cho phép của tôi, ai cũng không thể chạy thoát khỏi đây!"
Chân ông ta vừa dùng lực một chút, chiếc xe việt đã nhanh chóng bay về phía Jessie và những người khác đang muốn tháo chạy kia.
Tốc độ ra đòn qua nhanh đến nỗi Jessie và những người khác còn chưa kịp trốn thoát, đã nặng nề ngã ra đất rồi. Còn có hai tên lính đánh thuê, bị đập vào ngay đầu chết ngay lập tức
Khi Diệp Thiên Hạo nghe thấy tiếng của chiến thần Côn Luân, lập tức hét to lên: "Chiến thần Còn Luân, cứu mạng "Chúng tôi đang ở trong chiếc xe bị bốc cháy này"
Vị chiến thần Côn Luân này một bước đã bước qua hàng trăm mét, dừng lại bên chiếc xe chống đạn, cột lửa lúc này như muốn nuốt chửng ông ta vậy.
Ngay lập tức, chiến thần Côn Luân giải phóng sức mạnh của cường giả cấp Vương, tạo nên một rào chắn xung quanh thân mình, để ngăn chặn những tia lửa.
Cùng lúc đó ông ta đập mạnh vào cửa sổ xe làm cho nó vỡ ra.
Bàn tay ông ta đưa ra nắm một cái, đem Diệp Huyền Tần và tài xế Mạnh Lưu cứu ra khỏi chiếc xe, đem ra đặt ở khu vực an toàn.
Mặc dù Diệp Thiên Hạo đã bị thiêu rụi hết tóc và khuôn mặt bị khỏi bám xám xịt, nhưng anh ta cũng không quan tâm đến những điều này rồi. Mời bạn đọc truyện tại Truyện.net
Anh ta nhìn về hướng bốn người bọn Jessie đang tháo chạy và hét to lên: "Chiến thần Côn Luân, nhanh ngăn bạn chúng lại "Không thể để cho bọn chúng thoát được "
Chiến thần Côn Luân nhảy qua mấy hàng, bỏ qua khoảng cách hàng ngàn mét và đã thành công chặn được bọn người Jessie ở phía trước.
Jessie hoàn toàn tuyệt vọng rồi " Chiến thần Côn Luận, hãy tha cho tôi một mạng di “Tôi sẽ tặng cho ngài một nghìn lượng vàng!"
Chiến thần Côn Luân: "Hối lộ các nhân viên chính phủ, tôi càng thêm tội "
Jessie biết rằng là anh ta không còn đường nào đề đi, chỉ có thể liều một phen thôi.
Anh ta rút dao ra rồi điên cuồng đâm về phía chiến thần Côn Luân.
Chiến thần Côn Luân cười lạnh một cái, cả người rung lên.
Một sức mạnh mạnh mẽ của cường giả cấp Vương lao thẳng về phía trước, trực tiếp đâm tới Jessie.
Jessie bị va phải, bay ngược ra hàng ngàn mét, rơi ngay xuống giữa biển lửa, ngay lập tức bị thiêu rụi.
Sau đó, chiến thần Côn Luân lại đuổi theo vài tên lính đánh thuê khác còn xót lại.
Đã bị nhà cường giả cấp Vương hùng mạnh nhằm tới những tên lính đánh thuê đã không thể trần thuật