Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đám đông xôn xao một phen, từng người lại từng người bước ra. "Thần Soái, tôi đã bị người của phái Thái Sơn đe dọa và không cho tham gia kỳ thi thống nhất cấp tỉnh." "Thần Soái, người của phái Long Hổ yêu cầu tôi đi thi thay. Tôi đã từ chối một cách chính nghĩa. Bọn họ... bọn họ lại giết chết cha mẹ tôi!" "Thần Soái, người của phái Nga Mi muốn tôi cố tình thua người của họ trong kỳ thi thống nhất cấp tỉnh. Tôi đã không đồng ý với bọn họ thì họ đe dọa tôi bằng tính mạng của bà nội đã lớn tuổi của tôi."
Diệp Huyền Tần khẽ gật đầu: "Nếu muốn tham gia kỳ thi thống nhất thì đăng ký đi. Hôm nay, tôi cho các bạn một cơ hội có thù báo thù, có oán báo oán."
Đám đông phần phật kéo nhau đến điểm đăng ký.
Lê Nhất Sinh đến đầu tiên.
Cậu ta đưa thông tin cho đăng ký viên Bánh Nướng: "Võ giả xã hội Lê Nhất Sinh, xin tham gia kỳ thi tổng kết Thủ Đô."Bánh Nướng tiếp nhận hồ sơ, định ghi tên thì Chung Thiên Thanh vội vàng quát lên ngăn lại: "Bánh Nướng, dừng lại! Đây là mệnh lệnh của phái Cổ Một
Nếu những võ giả xã hội này đăng ký thành công, vậy thì chuyện bọn họ tham gia kỳ thi thống nhất Thủ Đô sẽ thành chuyện đã rồi, không còn khả năng đảo ngược tình thế nữa.
Vì vậy, tuyệt đối không thể đăng ký được.
Bánh Nướng cười khổ nhìn Chung Thiên Thanh: "Thực xin lỗi, ông chủ, tôi cũng thân bất do kỷ."
Bánh Nướng tin rằng Diệp Huyền Tần là thần tiên, sớm đã hạ quyết tâm đi theo anh rồi, làm sao có thể nghe theo lời Chung Thiên Thanh được chứ.
Chung Thiên Thanh hét lên: "Bánh Nướng, cậu cậu làm thế là đang phản bội sư môn, phải bị thiên đạo vạn quả. Tốt nhất là cậu suy nghĩ kỹ càng đi." Bánh Nướng không để ý đến Chung Thiên Thanh, mà chỉ lo đăng ký cho Lê Nhất Sinh.
Chung Thiên Thanh nhìn đám người của phái Cổ Mộ: "Các người, đi giết nó cho tao, dọn dẹp môn phái!"
Người của phái Cổ Mộ đi về phía Bánh Nướng.
Diệp Huyền Tần tức giận trừng mắt nhìn đám người này. "Ai dám tiến lên một bước, Sát Lang, Độc Lang, lão Sở, giết không tha!" “Đã rõ!”
Cả ba đồng thanh đáp lời.
Những người thuộc phái Cổ Mộ lập tức dừng lại. Bọn họ còn dám giết cả chưởng môn, huống chilà mấy tên lâu la như bọn họ.
Ai thích đi trước thì cứ đi đi, dù sao tôi cũng không ra.
Chung Thiên Thanh tuyệt vọng.
Chưởng môn phái Thái Sơn thờ ơ nói: "Họ Diệp kia, chỗ dựa vững chắc sau lưng của chúng ta sắp tới rồi đó. Trong mắt người đó, cùng lắm cậu chỉ là một con rệp thôi. Bây giờ dừng lại thì vẫn còn có cơ hội sống sót. Bằng không, nếu chọc giận đối phương, cậu sẽ sống không bằng chết!"
Diệp Huyền Tần nhún vai: "Được, thật ra tôi cũng rất muốn trải qua cảm giác sống không bằng chết là như thế nào. Tôi hi vọng các người không để cho tôi thất vọng. “Ngang ngược!"
Chưởng môn phái Thái Sơn nổi giận mắng mỏ. Trải qua công tác chuẩn bị cả một đêm, tin tức tất cả mọi người đều có thể tham gia kỳ thi tổng kết Thủ Đô nhanh chóng lan truyền khắp Đại Hạ.
Các võ giả xã hội từ khắp nơi trên thế giới đi đường suốt đêm đến trường thi Thủ Đô.
Hàng chục triệu, hàng chục nghìn, hàng trăm nghìn... võ giả xã hội tiến đến, chiếm lĩnh hoàn toàn trường thi.
Điều này làm cho đăng ký viên Bánh Nướng cực kỳ bận rộn.
Từ tối hôm qua đến giờ mải lo bận bịu đăng ký, anh ta không kịp uống một ngụm nước.