Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hoa Tú Ảnh gật đầu: “Không hổ là Thần Soái, nhìn sự việc vô cùng thấu đáo.”
“Không sai, mục đích thật sự lần này của tôi là phục mệnh Âm Ti đến trao chức vụ cho anh.”
Diệp Huyền Tần vô cùng hứng thú: "Ồ, trao chức vụ cho tôi?”
Hoa Tú Ảnh: “Vương Minh thứ chín trong Thập Điện Vương Minh!”
Diệp Huyền Tần hỏi: “Thập Điện Vương Minh?”
“Nếu tôi làm Vương Minh thứ chín thì có lợi ích gì không?”
Hoa Tú Ảnh: “Lợi ích ngoài sức tưởng tượng của anh.”
“Thập Điện Vương Minh ở Âm Ti, dưới một người trên vạn người.”
“Địa vị chỉ đứng sau ti trưởng Âm Ti, so với vị trí Thần Soái của Đại Hạ thì mạnh hơn nhiều!”
“Nếu anh làm Thập Điện Vương Minh, tài nguyên của Âm Ti anh có thể tùy ý điều động, sử dụng.”
Diệp Huyền Tần giả vờ hỏi: “Âm Ti nằm ở góc u ám nhất của Đại Hạ, có thể có tài nguyên gì chứ?” Mời đọc truyện trên truyen.vip
Hoa Tú Ảnh: “Đúng là ếch ngồi đáy giếng.
“Tài nguyên quý hiếm của Đại Hạ, đa số đều mọc ở nơi góc khuất không người.”
“Tài nguyên bị Đại Hạ phát hiện được chỉ là một phần mười mà thôi.”
“Chín phần còn lại đều nằm trong tay Âm Ti chúng ta”
"Anh nói xem, tài nguyên của Âm Ti nhiều hay không?”
Diệp Huyền Tần cũng bị sốc. Âm Ti nằm trong tay chín phần vật báu của Đại Hạ, phát triển mạnh như ngày hôm nay cũng là chuyện thường tình.
Diệp Huyền Tần suy nghĩ một chút rồi nói: “Nếu tôi đồng ý làm Vương Minh thứ chín thì các người có thể chữa khỏi bệnh cho vợ tôi Từ Lam Khiết không?”
Hoa Tú Ảnh cười khẽ: “Chuyện nhỏ như ăn bánh, tất nhiên không vấn đề gì.”
Diệp Huyền Tần nói: “Được, tôi đồng ý."
Trò gì vậy?
Mọi người xung quanh đều tưởng mình nghe nhầm rồi, đường đường là Thần Soái, không chiến mà đầu hàng, nương nhờ phe địch.
Đây còn là Thần Soái mà bọn họ biết sao?
Nhưng mà mọi người rất nhanh đều thoái mái lại, bước này của Thần Soái, tám chín phần là muốn tìm ra vị trí tổng đàn của Âm Ti, một lưới bắt hết.
Anh nhất định sẽ không phản bội Hoa Tú Ảnh cũng có chút kinh ngạc, không ngờ Diệp Huyền Tần lại dễ dàng đồng ý như vậy: “Anh thật sự muốn trở thành Vương Minh thứ chín ở Âm Ti?”
Diệp Huyền Tần: “Chỉ cần có thể chữa khỏi cho vợ tôi, tìm được con gái tôi, để tôi làm gì cũng được.”
Hoa Tú Ảnh nói: “Vậy được.”
“Tôi sẽ nhanh chóng báo cáo lại việc này với Vương Minh thứ mười, Vương Minh thứ mười sẽ đích thân đón anh đến tổng đài của Âm Ti nhận chức."
“Tôi chỉ là thuộc dưới trướng của Vương Minh thứ mười nên không có tư cách biết được vị trí của tổng đài, vì vậy không thể đem anh đi được.”
Diệp Huyền Tần suy nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý. Mời đọc truyện trên truyen.vip
Hoa Tú Ảnh rời đi.
Cô ta vừa đi, Diệp Huyền Tần liền dặn chiến thần Côn Luân và mọi người: “Mọi người ở đây canh giữ mỏ linh thạch”
“Tôi đi rồi về.”
Mọi người đều biết Diệp Huyền Tần phải đi theo dõi Hoa Tú Ảnh để tìm vị trí tổng đàn của Âm Ti.
Mọi người gật đầu.
Độc lang quan tâm: “Anh, mọi việc cẩn thận”
“Cần bọn em âm thầm giúp anh không?”
Diệp Huyền Tần: “Yên tâm."
“Cho dù một mình tôi không thể lật đổ Âm Ti thì cũng có thể an toàn thoát thân.”
Được!
Diệp Huyền Tần rời đi.
Anh nín thở, từ xa đi theo Hoa Tú Ảnh.
Cho dù là đỉnh cao cũng không thể phát hiện ra sự tồn tại của anh.
Nhưng ai ngờ, lúc Diệp Huyền Trần theo vào một thung lũng, Hoa Tú Ảnh đột nhiên dừng lại.
Cô ta quay đầu, lao về phía sau hét lên: “Diệp Huyền Tần, xuất hiện đi.”