Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Họ vẫn còn hy vọng cho một sự lật đổ.
Thế nhưng, đám người anh ta đều nhận tổ trùng Hắc Miêu làm chủ, làm sao còn dám thay đổi nữa.
Không, Tuyết Mai cuối cùng vẫn chọn tin tưởng hai người, chờ đợi để xem sự thay đổi của họ.
Rất nhanh, người trong tộc Bạch Miêu đều nhận chủ xong, cuối cùng chỉ còn lại Kiều Diễm cùng Tuyết Mai.
Tầm mắt mọi người, đồng loạt chải đánh vào trên người Kiều Diễm và Tuyết Mai.
Đặc biệt là Miêu Thiên Bần, nhìn ánh mắt Kiều Diễm tràn ngập khát vọng và cầu xin.
Anh đến gần Kiều Diễm, tuy rằng đang lợi dụng cô ta, nhưng lâu ngày sinh tình cảm, anh ta đối với Kiều Diễm vẫn có tình cảm nhất định.
Kiều Diễm hít sâu một hơi, đi về phía tổ trùng Hắc Miêu.
Tuyết Mai vội vàng, nắm lấy bàn tay Kiều Diễm: “Kiều Diễm, cô có thực sự muốn trở về Hắc Miêu?”
Kiều Diễm thở dài: “Bây giờ đối với chúng ta mà nói, không đầu hàng Hắc Miêu chính là chết. Tôi còn trẻ và không muốn chết như vậy. Sống, chỉ có hy vọng!”
Nhưng...
Kiều Diễm không cho Tuyết Mai cơ hội tiếp tục khuyên bảo, đi về phía tổ trùng Hắc Miêu, phóng thích mệnh cổ, nhận Tổ trùng Hắc Miêu làm chủ.
Tuyết Mai hoàn toàn bối rối.
Ngay cả Kiều Diễm cũng nhận chủ, xem ra sự tình không có một chút chỗ hòa hoãn.
Lúc trước Kiều Diễm và Diệp Huyền Tần nói, chỉ là khuyên mình mà thôi.
Miêu Hào Tam cười như không cười nhìn Tuyết Mai: “Tuyết Mai, cô còn do dự cái gì? Người trong tộc của cô đều quy thuận Hắc Miêu tôi, cô còn có lý do gì để kháng cự? Kiều Diễm nói không sai, hiện tại các người không quy thuận Hắc Miêu của tôi, chỉ có một con đường chết. Yên tâm, nếu cô gia nhập Hắc Miêu tôi, tôi sẽ không bạc đãi cô, tôi thậm chí có thể để cho cô tiếp tục làm Thánh nữ”
Tuyết Mai giận dữ mà nhìn Miêu Hào Tam, vừa định từ chối, Diệp Huyền Tần lại nắm lấy cánh tay cô ta, đi về phía tổ trùng Hắc Miêu.
“Đi nào Tuyết Mai.”
“Anh đi đâu vậy?” Tuyết Mai đã bị sốc.
Diệp Huyền Tần nói: “Đương nhiên là đi nhận chủ tổ trùng Hắc Miêu."
Ồ, phải không?
Tuyết Mai nhất thời ra sức giãy dụa, nhưung cô ta tránh không thoát được tay Diệp Huyền Tần.
“Tôi không đi, cho dù là chết, cũng tuyệt đối sẽ không quy thuận Hắc Miêu.”
Diệp Huyền Tần bất đắc dĩ, chỉ có thể lợi dụng khí kình truyền âm cho Tuyết Mai: “Tuyết Mai, tin tôi đi, tôi nhất định sẽ cho cô một lời giải thích hoàn hảo. Nhận chủ tổ trùng Hắc Miêu, chỉ là tạm thời. Sau đó, tôi sẽ cho cô một vở kịch hay
Âm thanh này! Tuyết Mai bị thanh âm đột nhiên vang lên trong đầu làm cho giật mình, vội vàng nhìn xung quanh.
Vừa rồi đó là thanh âm của Diệp Huyền Tần? Nhưng tại sao âm thanh lại vang lên trong tâm trí cô ta?
Cô ta vội vàng hỏi Kiều Diễm bên cạnh nói: “Kiều Diễm, vừa rồi cô nghe được thanh âm gì chưa?”
Kiều Diễm lắc đầu: “Không”
Không, không?
Tuyết Mai tò mò nhìn về phía Diệp Huyền Tần: “Vừa rồi... Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Diệp Huyền Tần một lần nữa tức giận truyền âm nói: “Là giọng nói của tôi. Hãy làm những gì tôi nói, không hỏi bất cứ điều gì, không nói bất cứ điều gì!”
Trong lòng Tuyết Mai càng khiếp sợ hơn, hiện tại cô ta có thể kết luận, Diệp Huyền Tần so với tưởng tượng của mình còn cao thâm thần bí hơn rất nhiều.
Người như vậy, rất có thể nghịch chuyển Càn Khôn.
Tuyết Mai kích động, thấp thỏm, cuối cùng vẫn nhận tổ trùng Hắc Miêu làm chủ.
Nhìn Tuyết Mai nhận chủ, trái tim Miêu Hào Tam treo lơ lửng cuối cùng cũng buông xuống.
Hiện tại Tuyết Mai trở thành con dân của mình, nói cách khác, chính là nô lệ của mình, ông ta muốn cô ta làm gì, còn không phải là đươn giản sao?
Nhìn khuôn mặt kiều mị của cô ta, dáng người gợi cảm, Miêu Hào Tam hận không thể lên giường.
Không lâu sau đó, trái tim phấn khích của ông đã bình tĩnh và tỉnh táo lại.
Bởi vì vì ông ta nhìn thấy Diệp Huyền Tần đi về phía tổ trùng Hắc Miêu.
Miêu Hào Tam vội vàng hét lên: “Dừng lại, tên họ Diệp anh dừng lại cho tôi!”
Diệp Huyền Tần dừng bước, nhìn về phía Miêu Hào Tam: “Có gì dạy bảo sao?”
Miêu Hào Tam nói: “Anh muốn làm gì?"
Diệp Huyền Tần nói: “Đây không phải là cố ý hỏi sao, đương nhiên là nhận chủ của tổ trùng Hắc Miêu
Miêu Hào Tam cười lạnh.
Diệp Huyền Tần quá thần bí, nguy hiểm, Miêu Hào Tam tin tưởng anh ngoan ngoãn thần phục Hắc Miêu mới la.
Ông ta chắc chắn sẽ không tin điều