Chương
Diệp Huyền Tần vội vã an ủi: “Ông không cần phải gấp. Tôi đã sắp xếp vô số trạm gác bí mật và công khai ở gần công ty của Thanh Nhàn, chỉ cần có nguy hiểm, chưa nói đến việc bọn họ có thể đảm bảo an toàn cho Tống Thanh Nhàn không bị một chút tổn hại hay không, ít nhất bọn họ vẫn có thể truyền tin tức cho tôi.”
“Đến bây giờ bên đó còn chưa truyền cho tôi tin tức nào, chứng minh Thanh Nhàn hiện tại cũng không có chuyện gì.”
Tống Đại Hành thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà ông ta vẫn không yên lòng, lấy điện thoại ra gọi cho Tống Thanh Nhàn.
Phía bên kia lập tức bắt máy của ông ta, Tống Thanh Nhàn xác thực không sao, cuối cùng nỗi lo lắng của Tống Đại Hành mới xem như buông xuống.
Diệp Huyền Tần: “Vào nhà ăn cơm trước đã. Từ giờ trở đi, phải có ít nhất một người ở lại bảo vệ Phương Như.” Mọi người dồn dập gật đầu đồng ý.
Diệp Huyền Tần vừa định vào nhà, điện thoại của anh bỗng nhiên vang lên. Móc điện thoại ra xem, anh phát hiện là Michelle Lord gọi tới.
“Kỳ lạ.” Diệp Huyền Tần cau mày: “Tại sao Michelle Lord lại đột nhiên gọi cho tôi? Ông ta biết rõ làm như vậy có thể khiến tôi bất mãn”
Chuyện lạ thường tất có quỷ, Diệp Huyền Tần vẫn nghe máy.
Nhưng mà bên kia điện thoại cũng không truyền tới âm thanh của Michelle Lord, mà là giọng nói của một người đàn ông trung niên xa lạ.
“Chào ngài, xin hỏi ngài có phải là người thân hoặc là bạn bè của Michelle Lord không?”
Diệp Huyền Tần cau mày: “Tôi là bạn của Michelle Lord. Ông là ai? Vì sao lại dùng điện thoại của Michelle Lord gọi cho tôi?”
Đối phương vội vàng nói: “Tôi là cảnh sát thành phố. Michelle Lord, bạn của anh đã xảy ra chuyện. Ông ta là người nước ngoài, trong danh bạ điện thoại chỉ có một mình anh là người Đại Hạ. Chúng tôi hy vọng anh có thể đến đây, phối hợp giải quyết chuyện này một chút.”
Thịch!
Trái tim Diệp Huyền Tần đột nhiên nhảy một cái.
Đáng chết, đáng chết, nhất định là do dòng họ Côn Luân làm ra.
Dòng họ Côn Luân vẫn luôn muốn lấy quyền hợp tác dự án Michelle, bây giờ Michelle Lord ngăn cản con đường tiền tài của bọn họ, dòng họ Côn Luân không ra tay với Michelle Lord mới là lạ.
Đáng lẽ anh nên phải người âm thầm bảo vệ Michelle Lord mới đúng.
Trong lòng anh chợt né qua một tia áy náy.
“Anh, sao vậy?” Độc Lang nhìn thấy sau khi nghe một cuộc điện thoại, Diệp Huyền Tần liền trầm mặc đứng ngây người, anh ta ý thức rằng chắc chắn đã xảy ra chuyện.
Diệp Huyền Tần nặng nề nói: “Tống Đại Hành, ông ở lại đây, những người khác đi theo tôi!”
Dòng họ Côn Luân hết lần này tới lần khác gây chuyện khiêu khích bọn họ, Diệp Huyền Tần đã hoàn toàn nổi giận, anh muốn báo thù, anh nhất định phải cho đối phương một bài học! ăn cắp
Mắt thấy vẻ mặt Diệp Huyền Tần nghiêm túc, tâm tình của những người khác cũng trở nên nặng nề.
Tống Đại Hành ở lại, bảo vệ Phương Như và Lý Mỹ Quyên, những người khác rời đi cùng với Diệp Huyền Tần.
Lý Mỹ Quyên cũng không giữ bọn họ ở lại ăn cơm nữa.
Lý Mỹ Quyên có thể đoán được, thân phận của đám người Diệp Huyền Tần không đơn giản, chắc chắn bọn họ có nhiệm vụ cực kỳ quan trọng cần phải giải quyết, bà ta sẽ không làm rối loạn thêm.
Trên đường, Độc Lang cẩn thận hỏi: “Anh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Diệp Huyền Tần: “Côn Luân đã ra tay với Michelle Lord.”
Hít!
Mấy người hít vào một ngụm khí lạnh.
Sát Lang nhỏ giọng hỏi: “Anh, anh nói dòng họ Côn Luân trước thì đi tìm Phương Như, sau thì đi tìm Michelle Lord, trong này có liên hệ gì không?”
Diệp Huyền Tần cau mày: “Tôi cũng không rõ.”
“Có điều dòng họ Côn Luân chưa bao giờ làm chuyện vô ích, trước tiên bọn họ tìm đến Phương Như, rồi lại đi tìm Michelle Lord, khẳng định là có sắp xếp. Tất cả mọi người cẩn trọng một chút, suy nghĩ của dòng họ Côn Luân, phức tạp hơn chúng ta nghĩ rất nhiều.”
Vâng.
Mọi người dồn dập gật đầu. Không bao lâu, bọn họ đã tới khách sạn Hilton.
Ngoài cửa khách sạn sớm đã được dây cảnh giới bao quanh, không ít quần chúng ăn dưa đứng bên ngoài, nghị luận sôi nổi, cực kỳ náo nhiệt.
Diệp Huyền Tần dặn dò đám người: “Mấy người các cậu, tìm kiếm xung quanh, xem có thể tìm được khí tức hoặc manh mối của đám người Côn Luân hay không.”
Rõ!
Đám người Độc Lang tự giác tản ra, tìm kiếm khắp xung quanh.
Diệp Huyền Tần thì chen vào đám đông, nhưng cảnh sát trực bên cạnh dây cảnh giới ngăn lại.
Anh trình bày mình là bạn bè của người chết, lúc này mới được phép tiến vào.