Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Thì ra cô ấy chính là Thẩm Linh Linh, không thể tin được rằng cô ấy lại gia nhập giới giải trí trở thành diễn viên nổi tiếng” Đường Tuấn suy nghĩ trong lòng. Năm đó Đường Hạo từng xem bệnh cho Thẩm Nhất Nam, Thẩm Nhất Nam vô cùng biết ơn muốn cho Thẩm Linh Linh đính hôn với nhà họ Đường, nhưng trước đó Đường Tuấn và Hoàng Phủ Ngọc đã có hôn ước, cho nên Đường Hạo đã lập tức từ chối. Lại nói tiếp, đây là lần đầu tiên Đường Tuấn nhìn thấy cô gái xém chút nữa đã trở thành vợ mình này.
Advertisement
Trong lúc anh đang lơ đãng suy nghĩ, Thẩm Linh Linh đã đi tới bàn của bọn họ. Có vẻ cô ta và Lý Ngọc Mai vô cùng thân thiết, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Lý Ngọc Mai.
“Ngọc Mai, người này chính là...?” Thẩm Linh Linh dường như lúc này mới nhìn thấy Đường Tuấn, lên tiếng hỏi.
“Anh ấy chính là Đường Tuấn. Đường Tuấn, đây chính là Linh Linh, cô ấy chính là diễn viên hàng đầu của nước chúng ta.” Lý Ngọc Mai giới thiệu hai người với nhau.
Thẩm Linh Linh nghe vậy, cố ý nhìn Đường Tuấn nhiều thêm vài lần, nhưng chỉ một lát sau, cô liền thu hồi tầm mắt.
“Anh ta chính là hội trưởng của Hiệp hội Y học cổ truyền mà em hay nhắc đến hả, chị thấy trông cũng bình thường mà, có đẹp trai lắm đâu.” Thẩm Linh Linh bĩu môi, giọng nói ẩn chứa sự khinh thường.
Thật ra vẻ ngoài của Đường Tuấn cũng khá đẹp trai, chỉ là Thẩm Linh Linh làm việc trong giới giải trí, nơi mà đâu đâu cũng thấy trai xinh gái đẹp, ánh mắt nhìn người cũng kén chọn hơn. Với vẻ ngoài của Đường Tuấn, trong mắt cô chỉ mới miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn.
Khuôn mặt xinh đẹp của Lý Ngọc Mai đỏ bừng, lén lút nhìn Đường Tuấn, nhanh chóng giải thích: “Lúc trước tôi tìm người đại diện cho Hiệp hội Y học cổ truyền, đúng lúc Linh Linh đang đóng phim ở thành phố Hà Giang, nên quen thân.”
Đường Tuấn khẽ gật đầu, tỏ vẻ đã biết. Cho dù Lý Ngọc Mai giấu đầu lòi đuôi, tìm lý do che giấu, anh cũng không để ý.
Hiệp hội Y học cổ truyền muốn trong khoảng thời gian ngắn mở rộng sức ảnh hưởng, chỉ dựa vào y thuật của anh chắc chắn không thể làm được. Mà với tình trạng trong nước hiện giờ, muốn thu hút sự chú ý của người dân thì cần mời một ngôi sao nổi tiếng làm người đại diện. Đây là một con đường tắt để đi. Thẩm Linh Linh nói xong câu đó, lập tức mất hứng thú đối với Đường Tuấn. Cho dù anh có là hội trường của Hiệp hội Y học cổ truyền, cô cũng không chút quan tâm, nếu không phải trò chuyện với Lý Ngọc Mai vô cùng vui vẻ, thì còn lâu cô mới thèm trở thành người đại diện cho cái Hiệp hội Y học cổ truyền bé xíu này.
Cô không giống với những ngôn sao giải trí khác vì giàng trở thành người đại diện mà đánh nhau đến sức đầu mẻ trán. Ba của cô là người đàn ông giàu nhất tỉnh, gia nhập vào làng giải trí chỉ vì sở thích mà thôi. “Ngọc Mai, về buổi tiệc mai, em đã suy nghĩ xong chưa?” Thẩm Linh Linh bắt lấy tay Lý Ngọc Mai, nói: “Ngày mai buổi tiệc chính là do công ty ba chị tổ chức. Người đến tham dự buổi tiệc đều là các công tử giàu có hàng đầu và những nhân tài nổi tiếng, đến lúc đó chị giới thiệu cho em vài người.”
Thẩm Linh Linh không hề đề phòng Đường Tuấn, hoặc nói cách khác, cô không hề đặt Đường Tuấn vào trong mắt, nên mới cố tình nói về việc giới thiệu con trai cho Lý Ngọc Mai trước mặt Đường Tuấn.
Lý Ngọc Mai dịu dàng cười, nói: “Ngày mai em sẽ tham dự buổi tiệc đó.” “Được. Nếu vậy không còn gì tốt hơn nữa. Bạn chị vừa đến. Ngay mai chị cho người tới đón em.” Thẩm Linh Linh cười nói, trông cô vô cùng hào hứng.