CHƯƠNG
“Trịnh Vận, em kính anh một ly.”
“Em tên Mỹ, đây là danh thiếp của em.”
“Còn có em, Trịnh Vận, ba em từng hợp tác với công ty các anh.”
Trịnh Vận vui vẻ tiếp nhận nịnh nọt của các cô gái, thậm chí còn cố ý nhìn Tô Nhàn, như đang nói: Thế nào, nữ sinh thích tôi rất nhiều, tôi có thể nhìn trúng cô, đó chính là vinh hạnh của cô, còn không chủ động đến lấy lòng tôi?
Tô Nhàn ‘xì’ một tiếng, quay đầu không nhìn anh ta, ngược lại tiếp tục nói nói cười cười với Giang Nghĩa.
Một màn này khiến Trịnh Vận nhìn vô cùng tức giận.
Anh ta cảm thấy sỉ nhục vừa rồi còn chưa đủ, anh ta muốn hung hăng sỉ nhục Giang Nghĩa hơn nữa.
Giành phụ nữ với anh ta, anh ta muốn Giang Nghĩa hôm nay hoàn toàn không ngẩng đầu lên được, muốn anh mất sạch mặt mũi!
Mọi người tiếp tục ăn.
Điện thoại của Giang Nghĩa rung lên, anh mở ra xem thì thấy tin nhắn Trình Hải gửi đến: Máy trợ lực cấp S sắp giao đến rồi, cậu chú ý nhận nhé.
Anh cất điện thoại rồi tỉnh bơ như không.
Lúc này, Trịnh Vận đột nhiên hỏi: “Giang Nghĩa, hôm nay là sinh nhật bà ngoại anh, anh sẽ không đi tay không tới chứ?”
Giang Nghĩa sờ sờ mũi:”Quà của tôi chút nữa sẽ đến.”
“Chút nữa? Ha ha ha.” Trịnh Vận chế nhạo: “Chắc anh sẽ không vì không đủ khả năng mua quà nên mới cố ý tìm cớ đó chứ?”
Mọi người đều tỏ ra khinh thường.
Trịnh Vận lắc đầu: “Cũng không có gì ngạc nhiên lắm, một người đàn ông không có thu nhập cần vợ nuôi thì lấy đâu ra tiền mua quà? Là tôi sai, mua quà đối với anh mà nói cũng là yêu cầu quá cao rồi.”
Đám người ngồi cùng bàn che miệng cười nhạo, càng thêm khinh thường Giang Nghĩa.
Tô Nhàn tức giận xông tới hỏi Trịnh Vận: “Tôi thấy anh cũng đi tay không tới đó thôi, anh lấy tư cách gì nói người khác?”
“Tôi?”
Trịnh Vận mỉm cười: “Quà của tôi sắp giao đến rồi.”
Một cô gái hỏi: “Trịnh Vận, anh mua quà gì vậy?”
Trịnh Vận chỉnh lại quần áo, đắc ý nói: “Tôi mua cho bà ngoại máy trợ lực, sản phẩm mới nhất của khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng!”
Phụt… Giang Nghĩa suýt nữa phun cơm ra ngoài, anh ta cũng chọn trúng món quà này sao?
Trịnh Vận giải thích: “Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng gần đây đã được một ông chủ bí ẩn mua lại. Theo tôi được biết thì ông chủ này cực kỳ giàu có. Dưới sự thúc đẩy mạnh mẽ của ông chủ lớn này, họ đã nghiên cứu ra sản phẩm máy trợ lực mới nhất trên thị trường, đó là sản phẩm có thể giúp ích cho người cao tuổi trong sinh hoạt!”
“Nói cho các người biết, sản phẩm này vẫn chưa có mặt trên thị trường đâu. Ngay cả tôi cũng phải nhờ mối quan hệ nội bộ mới có thể nhận được sản phẩm dùng thử cấp B. Nghe nói máy trợ lực cấp S cao cấp nhất chỉ cần cử động ngón tay thôi là nó đã biết ngay mình muốn làm gì.”
“Mặc dù cái máy này của tôi là cấp B nhưng cũng có rất nhiều chức năng. Tôi dám đảm bảo, ngoài tôi ra thì cũng không có người thứ hai có được một sản phẩm chất lượng cao như vậy đâu.”
Đám con gái nghe Trịnh Vận khoe khoang xong cũng bắt đầu mê muội anh ta.
Một người trong đó nói: “Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng đang ngày càng trở nên nổi tiếng. Trịnh Vận, tôi nghe nói công ty của ba anh đang đàm phán hợp tác với khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng phải không. Sau này nói không chừng còn có thể gặp được ông chủ lớn đằng sau nữa, đến lúc đó phải mang theo chúng tôi nữa đấy.”