Chương 2046 Vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, tiếng còi báo động lần lượt vang lên, hàng chục chiếc xe cảnh sát bao vây hiện trường, tất cả mọi người đều bị vây ở bên trong. Thân Lâm cau mày, lập tức ra hiệu cho mọi người cất súng. Sau đó cảnh sát lần lượt xuống xe, bao vây hiện trường, không ai có thể rời đi. Quận trưởng Nguyễn Bình Phàm bước ra, bên cạnh còn có người che ô cho ông ấy. “Phó giám đốc Thân, muộn thế này rồi cậu còn ở đây làm gì thế? Tụ tập nhiều người thế này, định đóng phim Hồng Kông à?” Trong lời nói của Nguyễn Bình Phàm có mang theo sát khí. Thân Lâm không hề sợ hãi, bình tĩnh thản nhiên nói: “Tôi nghe nói có người mạo danh tàu của tập đoàn Hoa Thượng đến đây giao hàng, vì vậy đã dẫn người đến đây xem, kẻo ảnh hưởng xấu đến hình tượng của công ty.” “Ồ? Có chuyện này à?” Nguyễn Bình Phàm nhìn về phía chiếc tàu nhỏ, quả nhiên có logo của tập đoàn Hoa Thượng, vì thế ông ấy nói: ‘Đúng thế, đúng là có logo của tập đoàn Hoa Thượng.” Thân Lâm nói: “Tuy là logo của tập đoàn Hoa Thượng nhưng con tàu này không liên quan gì đến chúng tôi. Quận trưởng Nguyễn, ông đừng để bọn lưu manh lừa gạt: “Yên tâm, không đâu.” Nguyễn Bình Phàm tiếp tục nói: “Nếu không phải tàu của tập đoàn Hoa Thượng thì tôi phải đưa về điều tra kỹ càng. Phó giám đốc Thân, như vậy có được không?” Khóe miệng Thân Lâm giật giật, hiển nhiên anh ta khá bất mãn với kết quả này. Nhưng anh có thể nói ‘không” sao? Trong mỗi chiếc thùng đều có “người thực vật”, nếu chuyện này điều tra tới tập đoàn Hoa Thượng thì sau này sẽ khó mà sống dễ dàng. Dù rằng hiện giờ cũng không dễ dàng. Thân Lâm hít sâu vài lần rồi nói: ‘Những hàng hoá này nguồn gốc không rõ ràng, vốn nên giao cho cảnh sát, hơn nữa cũng không phải hàng của tập đoàn Hoa Thượng chúng tôi, cũng không tới lượt tôi lên tiếng mà đúng không? Quận trưởng Nguyễn muốn làm thế nào thì cứ tự nhiên.” Nguyễn Bình Phàm gật đầu: “Nếu vậy thì tôi không khách sáo nữa nhé.” Ông ấy phất tay, cảnh sát phong tỏa hiện trường, thu giữ toàn bộ thùng hàng và bắt giữ người cầm đầu phụ trách vận chuyển cùng với tất cả nhân viên khuân vác. Còn phía Thân Lâm thì tới từ đâu, đi về đó. Bây giờ vân chưa phải lúc tính sổ với tập đoàn Hoa Thượng, thứ Nguyễn Bình Phàm muốn chỉ là lô hàng này mà thôi. Trên mặt Thân Lâm lập tức đầy vẻ phẫn nộ. Lô hàng này ảnh hưởng đến xu thế của tập đoàn Hoa Thượng ở quận Giang Nam sau này, không được xảy ra bất kỳ chuyện gì, thế nhưng lại bị Nguyễn Bình Phàm thu giữ toàn bộ. Còn cả Giang Nghĩa nữa, anh xuất hiện quá đột ngột. Nếu Giang Nghĩa không xuất hiện thì Thân Lâm sẽ không dẫn người ra bao vây, cũng sẽ không bị Nguyễn Bình Phàm bao vây ngược lại. Cảm giác này giống như dụ rắn ra khỏi hang vậy. Thân Lâm bị Giang Nghĩa và Nguyễn Bình Phàm cùng nhau gài bấy, cảm giác này không dễ chịu chút nào! Bên kia, Nguyễn Bình Phàm đi đến trước mặt Giang Nghĩa, nói một câu chân thành: “Xin lỗi cậu Giang, để cậu phải làm mồi nhử lần này.” Giang Nghĩa không để bụng.