Chương 2047 Anh chỉ nhìn cô bé trong chiếc thùng, nhẹ nhàng hỏi: ‘Rốt cuộc mọi chuyện là thế nào?” Nguyễn Bình Phàm cũng trở nên nghiêm túc. Ông ấy cũng nhìn vào bé gái, nhíu mày nói: “Tôi cũng không biết. Tôi chỉ biết đơn hàng tối nay vô cùng quan trọng với tập đoàn Hoa Thượng, mời cậu Giang tới đây là muốn rút dây động rừng, xem lô hàng này là gì rồi tôi mới có thể dẫn người tới hành động được.” “Nhưng tôi không thể ngờ được rằng lô hàng này lại là người! Không đúng, thứ bên trong thùng này có thể coi là người không?” Nhìn những bông hoa mọc ra từ bề mặt cơ thể cô bé, nói dễ nghe thì là nàng tiên hoa, nói khó nghe thì chẳng phải quái vật sao? Cô bé này và những “người thực vật” bị nhốt trong những thùng khác đều có giá trị nghiên cứu rất lớn. Có lẽ nghiên cứu rõ những điều này là có thể tìm hiểu được bí mật đằng sau tập đoàn Hoa Thượng. Giang Nghĩa rất nghiêm túc nói: ‘Quận trưởng Nguyễn, tôi mạo hiểm tính mạng làm mồi nhử cho ông một lần, ông phải đền bù cho tôi.” “Đền bù, nhất định sẽ đền bù!” Nguyễn Bình Phàm hỏi: “Vậy không biết cậu Giang muốn đền bù thế nào? Tiền thưởng hay thứ gì khác?” Tiền thưởng? Giang Nghĩa không hề thiếu tiền. Anh chỉ vào cô bé trong thùng rồi nói: “Tôi muốn cô bé.” Điều này… Nguyễn Bình Phàm vô cùng khó xử. Cô bé này là một sản phẩm nghiên cứu rất quan trọng, là manh mối và bằng chứng quan trọng để tấn công tập đoàn Hoa Thượng, sao có thể dễ dàng giao cho người khác? Nhưng nghĩ lại, người có tài năng y học giỏi nhất cả quận Giang Nam này chẳng phải Giang Nghĩa sao? Có lẽ Giang Nghĩa có thể dựa vào cô bé này để tìm ra bước đột phá, biết đâu lại tìm ra được bí mật của tập đoàn Hoa Thượng. Sau khi nghĩ thông suốt điều này, Nguyễn Bình Phàm thuận nước đẩy thuyền bảo: “Được, không thành vấn đề, cô bé này sẽ giao cho cậu Giang. Nhưng có một điều tôi phải nói rõ trước, giao cô bé cho cậu cũng được, có điều tôi cần cô bé bình an vô sự, tuyệt đối không được xảy ra bất kỳ chuyện gì!” Giang Nghĩa tự tin trả lời: “Điều này là đương nhiên.” “Ừm.” Nguyễn Bình Phàm nhìn cô bé rồi nói: “Vậy đặt cho cô bé biệt danh “nàng tiên hoa” đi, tạm thời giao cho cậu Giang giải quyết nhé. Ngoài ra thi thoảng tôi sẽ sắp xếp cảnh sát tới xác nhận an toàn, đây là thủ tục cần thiết, cậu đừng để ý.” “ừm.” Sau khi hai người thương lượng xong thì mở hết các thùng còn lại ra, quả nhiên bên trong đều là người. Hơn nữa mỗi người đều giống như bé gái kia, trên thân mình cũng mọc ra hoa. Những “người thực vật” khác đều bị cảnh sát đưa đi, chỉ có nàng tiên hoa được Giang Nghĩa đưa đi. Giang Nghĩa dặn Bảo Bình đưa nàng tiên hoa đến y quán nhân trị, giao cho Tân Tử Dân, đặc biệt dặn dò phải bảo vệ cô bé thật cẩn thận, không được để xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào. Đương nhiên Bảo Bình không dám lơ là, suốt chặng đường đều vô cùng cẩn thận.