Chương 2078 Giang Nghĩa lại hỏi: “Ông biết thứ này tới từ đâu không?” “Không biết, lúc trước vấn bình thường, sau đó có một tối, tôi tham gia tiệc rượu xã giao, uống xong về nhà thì thấy nó xuất hiện. Ban đầu tôi còn tưởng mình bị dị ứng cồn, về sau phát hiện không phải.” Vết văn này hiển nhiên không do dị ứng cồn. Nếu dị ứng cồn cũng sẽ không xuất hiện những vết văn màu đen, thoạt nhìn rất ghê tởm, thậm chí khiến người ta nảy sinh cảm giác sợ hãi. Giang Nghĩa hỏi thêm: “Ông có đau không?” “Đau thành từng cơn.” Tê Dương chỉ vị trí trái tìm: “Lúc thức dậy có đau, trái tim cực kỳ đau đớn, tưởng như có mười nghìn thanh đao đâm vào. Mỗi tuần đau một đến hai lần. Nếu còn tiếp tục như vậy, tôi lo bản thân sẽ chết vì đau đớn mất.” Ông ta nói đúng điểm này. Căn cứ vào tính toán chu kỳ, ngày kia ông ta sẽ phát bệnh, lần phát tác này Tê Dương chắc chắn sẽ chết. Vốn dĩ hai ngày này Thân Lâm sẽ cho ông ta món hàng đó, giúp Tề Dương ngăn bệnh tình phát tác, ngờ đâu tất cả hàng đều bị Nguyên Bình Phàm cướp hết. Không có thứ hàng đó, bệnh tình không được ngăn lại, thứ Tề Dương nhận được chỉ có con đường chết. Tê Dương nhìn Giang Nghĩa bằng đôi mắt đầy sự chân thành, ông ta nghẹn ngào: “Tôi còn vợ con, còn ba mẹ phải chăm sóc, tôi không thể chết được!” Giang Nghĩa mềm mỏng nói: “Tôi sẽ dốc sức cứu mạng ông. Dứt lời, Giang Nghĩa tự tay chạm vào mạch đập của Tề Dương, bắt đầu kiểm tra cẩn thận. Sau đó, anh dùng châm bạc đâm thẳng vào người Tê Dương để kiểm tra toàn bộ huyệt mạch. “Quái lạ.” Giang Nghĩa cau mày, anh chưa bao giờ thấy tình trạng như thế này. Những vết bầm giống như những ống khói nhà máy, từng giờ từng phút tạo ra lượng khói bụi ô nhiềm lớn, gây tổn thương nặng đối với cơ thể con người. Nếu ví cơ thể người là một thành phố. Cơ thể khỏe mạnh tương đương với khung cảnh trời xanh mây trắng, không khí trong lành, chim hót líu lo, muôn hoa đua nở. Cơ thể lâm bệnh là một thành phố đầy rác thải, rách nát suy tàn. Vấn đề mấu chốt ở đây là cơ thể Tê Dương không năm trong hai loại này. Ông ta không khỏe mạnh nhưng cũng không đến nôi cơ thể tràn ngập virut, trong người ông ta đây khói bụi. Giống như sương mù. Thật ra, phần nền móng của cơ thể ông ta vần còn nguyên vẹn, chỉ cần loại bỏ hết ống khói lớn là ngăn chặn được việc khói bụi sinh ra, khiến cơ thể ông ta khôi phục về cảnh trời xanh mây trắng. Các khí quan hầu như không có vấn đề gì, không bị nhiễm độc tố, đó chính là lý do tại sao nhìn từ bên ngoài không thể phát hiện cơ thể Tê Dương có vấn đề, bởi cấu trúc nền móng của ông ta chẳng sao cả. Khó chịu, đau đớn là do ống khói lớn gây ra, nhưng không biết văn đen đó là thứ gì. Muốn cứu mạng Tề Dương thì phải loại bỏ văn đen. Vấn đề ở chõ, phải loại bỏ bằng cách nào? Hiện tại, ngay cả văn đen là gì Giang Nghĩa cũng không biết, hoàn toàn không biết cơ chế sinh trưởng của nó chứ đừng nói là loại bỏ hết văn.