Chương : Sức mạnh của Đường Sở Vi
Chân khí thúc đẩy sức mạnh huyết thống và sức mạnh cơ bắp, hơi thở của Giang Cung Tuấn ngay lập tức tăng lên rất nhiều. Vô Cơ vác kiếm lao tới, Keng!
Hai thanh kiếm va vào nhau, vào thời khắc va chạm, Giang Cung Tuấn nhanh chóng thay đổi chiêu thức, đâm tới thân thể của Vô Cơ. Vô Cơ ngạc nhiên. Cô ta không ngờ kiếm pháp của Giang Cung Tuấn lại quái dị như vậy, bèn nhanh chóng thay đổi chiêu thức để chống lại đòn tấn công của Giang Cung Tuấn. Sau khi Giang Cung Tuấn dùng hết toàn lực cản được công kích của Vô Cơ, lại dùng kiếm pháp kìm hoãn cô ta lại. Lan Đà cuối cùng cũng có cơ hội thở phào, ông ta nhanh chóng lùi về phía sau, lấy ra một lọ thuốc.
Nhìn thấy Giang Cung Tuấn chiến đấu với Vô Cơ, ông ta không khỏi thở dài. Thật sự mạnh mẽ, cho dù Giang Cung Tuần mới quá vỡ được phong ấn thứ hai thì thực lực của năng lực thật sự cũng tương đương với ông ta. Nếu phá vỡ được phong ấn thứ ba thì chắn chắc chắn sẽ có thể tiếp xúc với sức mạnh đỉnh cao hơn nữa. Đó sẽ là một trận chiến dành cho những kẻ mạnh trong cảnh giới siêu phàm.
Giang Cung Tuấn tạm thời đã có thể chiến đấu với Vô Cơ, tuy nhiên đây chỉ là kế tạm thời. Vô Cơ rất mạnh, mỗi lần va chạm, anh sẽ bị chấn động huyết khí , bị khí thế cường đại của Vô Cơ áp chế.
Keng!
Hai thanh kiếm dài lại và vào nhau một lần nữa.
Lần này, Vô Cơ đã dùng hết sức lực của mình. Giang Cung Tuần hoàn toàn bị áp chế sức mạnh, cánh tay của anh tê liệt, cơ thể anh bay lộn ngược ra sau. Vô Cơ lao tới với tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Giang Cung Tuấn. Giang Cung Tuấn muốn đánh trả nhưng tốc độ của Vô Cơ quá nhanh. Trước khi kịp lao ra cơ thể anh đã bị một thanh trường kiếm trực tiếp đâm xuyên qua. Trong khi cơ thể bị xuyên thủng, anh lại tiếp tục bị một chưởng đánh vào cơ thể, cả người bị thổi bay ra ngoài.
“Giang Cung Tuấn!” Lan và biến sắc, cầm kiếm lao về phía Vô Cơ một lần nữa.
“Chồng ơi!”
Đường Sở Vi đang giao chiến kịch liệt với một cường giả cảnh giới thứ chín, thấy Giang Cung Tuấn bị thương thì cô nhanh chóng thoát khỏi đối phương lao nhanh về phía Giang Cung Tuấn. Trước khi Giang Cung Tuấn ngã xuống đất liền đỡ lấy anh, Đường Sở Vi ôm lấy Giang Cung Tuấn bị thương, nhanh chóng lui về phía xa, đặt anh trên một tảng đá lớn.
“Chồng, anh sao rồi, anh có sao không?” Đường Sở Vi lo lắng hỏi han.
Giang Cung Tuẩn bị đâm xuyên lòng bàn tay, Vô Cơ không hề lưu tình, đánh anh đến nỗi bị thương nghiêm trọng.
“Không chết được.” Giang Cung Tuần yếu ớt vươn tay lau vết máu nơi khóe miệng.
“Đáng ghét” Trong lòng Đường Sở Vị tức giận.
Cô xoay người, nhìn trận chiến khốc liệt phía xa, tay cầm tà kiếm chuẩn bị chiến đấu. Giang Cung Tuấn kịp thời túm lấy cô nhưng đã không kịp, Đường Sở Vị nổi giận. Sự tức giận tràn ngập xâm chiếm não bộ, máu trong người cô lúc này sôi lên, đôi mắt đen của cô lập tức chuyển sang màu đỏ như máu. Huyết dịch trong cơ thể thay đổi thành một cỗ lực lượng mạnh mẽ.
Giờ phút này, khí tức của cô tăng vọt không thua gì Lan và thậm chí còn mạnh hơn. Cô đột nhiên lao đến chỗ những người đang đánh nhau, Tà Kiếm chém ra, kiếm quang dài trăm thước xuất hiện, lơ lửng trên không trung, khí tức kinh người cường đại nghiền nát mọi thứ.
Vô Cơ đang đánh nhau với Lan Đà, cô ta cảm nhận được hơi thở từ phía sau truyền đến, cô ta quay đầu nhìn thì bị giật mình. Chỉ thấy một thanh kiếm dài hơn trăm mét quét qua cô ta. Vô Cơ nhanh chóng đánh trả, kiểm trong tay bộc phát ra những đường kiếm khí đáng sợ, chặn ánh kiểm dài hàng trăm mét này.
Đường Sở Vi bị ma hóa, sức mạnh tăng gấp đôi. Tuy nhiên so với Vô Cơ thì vẫn còn cách xa. Vô Cơ nhìn Đường Sở Vi, đôi mắt Đường Sở Vi đỏ như máu làm cô ta ngạc nhiên.
“Chuyện này là sao?”
“Chẳng lẽ đây là ma hóa sau khi lấy máu của Thần Thú?” Vô Cơ đến từ vùng đất bí ẩn, cô ta biết rất rõ mọi thứ trên trái đất. Giờ phút này, trong lòng cô ta cũng có chút ghen tị với Đường Sở Vi khi có được sức mạnh này.
Khi cô ta do dự, Đường Sở Vị đã lao vào tấn công. Vô Cơ đánh trả lại đòn tấn công của Đường Sở Vi.
Bum!
Hai người đã lao vào đánh nhau, vụ va chạm dữ dội khủng khiếp khiến khoảng trống vỡ ra ngay lập tức.
Đường Sở Vị trực tiếp bị chấn động bay ra ngoài, ngay cả Vô Cơ cũng bị chấn động lùi về phía sau mấy bước, sửng sốt nói: “Thật là một sức mạnh kinh khủng”
Giờ phút này, huyết dịch trong cơ thể Đường Sở Vị giống như nước sôi, núi lửa phun trào. Năng lượng mạnh mẽ tuôn ra, làm cho thân thể của người mới bước đến cảnh giới thứ chín thay đổi. Lực lượng này khiến Vô Cơ cũng phải rùng mình.
“Thật là đáng chết” Đường Sở Vi nhìn chằm chằm Vô Cơ với đôi mắt đỏ như máu. Bây giờ cô đang sử dụng năng lượng ma hóa.
Đường Sở Vi quá quỷ dịch, ngay cả Vô Cơ có cảnh giới siêu phàm cũng bị đánh bay.
Xa xa, Giang Cung Tuấn ngồi xếp bằng trên mặt đất chữa thương. Anh cũng đang theo dõi cuộc chiến. Nhìn thấy Đường Sở Vi có thể đấu với Vô Cơ, anh vô cùng sửng sốt.
“Thực lực của Sở Vị hiện tại quá mạnh. Chỉ là mấy năm nay Sở Vị không bị ma hóa, anh còn tưởng rằng cô hoàn toàn giải quyết được vấn đề thân thể. Không ngờ sau khi bị kích thích, cô vẫn sẽ bị ma hóa. Sức mạnh của Đường Sở Vị khiến Giang Cung Tuấn kinh ngạc. Đồng thời Giang Cung Tuấn cũng thầm lo lắng cho Đường Sở Vi, bởi vì ma hóa quá khủng khiếp, anh không muốn Sở Vị lúc nào cũng như thế này.
Khi Đường Sở Vị tham chiến, Lan Đà thở phào nhẹ nhõm, Lan và nhanh chóng lùi về khu vực an toàn, cầm lấy thuốc bắt đầu chữa trị vết thương.
Trên bầu trời, trận chiến ác liệt vẫn tiếp diễn.
Núi Bất Chu là nơi có phong ấn, nơi này rất huyền diệu. Nơi đây từng xảy ra nhiều cuộc chiến tranh, trận nào cũng phá hủy núi, nhưng sau một thời gian, núi tự động được sửa chữa. Hình như là ở núi Bất Chu có một thể lực huyền bí canh giữ.
Giang Cung Tuấn đang chữa trị vết thương, tiện thể quan sát Sở Vi. Kiếm thuật Đường Sở Vi Quỷ rất độc đoán, chiêu nào cũng đòi mạng. Ngay cả Vô Cơ ở cảnh giới siêu phàm cũng bị cô đánh cho bối rối, có dấu hiệu thua trận. Vô Cơ tiếp tục lùi về phía sau.
“Đáng ghét” Cô ta nguyền rủa Đường Sở Vi.
Đúng lúc này, tám mươi mốt đạo kim quang màu đen đột nhiên xuất hiện quanh thân Đường Sở Vi. Tám mươi mốt kim đen này xẹt qua bầu trời lao về phía Vô Cơ. Sắc mặt của Vô Cơ thay đổi, nhanh chóng tránh đi.
Đúng lúc này, Đường Sở Vị đã ra sức Tà kiếm trong tay cô chém xuống. Vô Cơ giơ kiếm lên để chống cự. Ánh sáng của tà kiếm dài hàng trăm mét đã xuất hiện. Kiểm trong tay của Vô Cơ trực tiếp bị đánh gãy. Ngay lúc chấn động, thân thể của cô ta vội vàng lui về phía sau, kim quang chói mắt quét qua cô ta, tất cả đều công kích thân thể, cô ta lập tức bị chấn động, thân thể từ trên trời rơi xuống đất.
Sau khi cô ta rơi vào đống đổ nát trên mặt đất, trước khi kịp đứng dậy thì Lan Đà đã di chuyển xuất hiện ở trước mặt Vô Cơ, nhanh chóng điểm huyệt đạo của cô ta phong ấn lực lượng, sau đó nhấc cô ta dậy từ trong đống tàn tích. Thanh trường kiểm trong tay Lan Đà đặt trên cổ Vô Cơ, ông ta hét vào mặt Thái Thụy Anh đang giao chiến kịch liệt với Chiêu Tử Vương ở phía xa: “Màu dừng lại.”
Thái Thụy Anh giao tranh ác liệt với Chiêu Tử Vương, hắn ta chèn ép Chiêu Tử Vương nhưng trong thời gian ngắn thực sự không thể giết chết Chiêu Tử Vương được. Bỗng nhiên một giọng nói phát ra từ bên dưới mặt đất.
Anh ta nhắm mắt lại, thấy rằng Vô Cơ đã bị đánh bại, trên cổ còn đặt một thanh kiếm.
Lan Đà hét lên: “Anh mà di chuyển nữa thì tôi sẽ giết cô ta ngay lập tức!”