Chỗ Nào Không Đúng

chương 41: lục thanh nhụy.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trân Húc Chi vẫn chưa tiến vào Lục gia.

Y sư Thái Tố Cốc tu hành không dễ, nghe nói y sư tu hành tâm pháp không thích đánh nhau, trước khi tiến giai Kim Đan thậm chí vô pháp sử dụng linh lực của bản thân để dùng thuật pháp, chỉ có thể dựa vào đan dược hoặc châm pháp hộ thân, một tu sĩ luyện khí kỳ có kinh nghiệm chiến đấu thậm chí có thể vây chết một y tu Trúc Cơ, hơn nữa phần lớn y tu tam tư thuần triệt, thiện lương thiên tin, cho nên y tu của Thái Tố Cốc số lượng cũng không nhiều, hơn nữa mỗi một y tu ra ngoài hành tẩu, bên người sẽ có hai vị tiền bối tông môn đi theo.

Mỗi một tu sĩ Kim Đan có thể sống trên dưới năm, tốn một hai năm bảo hộ một y tu du lịch, đối với tu sĩ Kim Đan cũng chỉ như bóng câu qua khe cửa, nháy mắt liền qua, cho nên đại bộ phận tu sĩ Thái Tố Cốc đều tiếp nhận nhiệm vụ bảo vệ y tu.

Trong đó quan trọng nhất, chính là tận lực không cho y tu đơn độc ở cùng tu sĩ khác, Trần Húc Chi tất nhiên biết quy củ này, cho nên y chỉ nhìn thanh niên áo bào trắng tiến vào Lục gia, y đứng bất động, đợi đến sau khi đại môn Lục gia đóng lại, y mới xoay mặt nhìn Giản Thành.

"Ngươi hôm nay không thích hợp, sao lại thế này?" Trần Húc Chi hỏi Giản Thành: "Chẳng lẽ Ngô Thanh Nhi nói cái gì đó?"

Sáng này Giản Thành cùng Ngô Thanh Nhi ra khỏi Ngã Hà trấn trước, ở bên ngoài trấn chờ y, khi rời đi còn rất bình thường, gặp lại nhìn ngốc như là bị người ta tất cho hai bàn tay, không phải do Trần Húc Chi hiểu nhầm.

Giản Thành còn đang hoảng thần.

".........." Trần Húc Chi giơ tay vỗ một chưởng sau ót Giản Thành, Giản Thành lại một lần nữa lấy mặt tiếp đất, ngã kiểu chó gặm phân.

Miệng Trần Húc Chi khẽ nhếch, y nhìn nhìn tay mình, trong lòng nghi ngờ lên, y không có dùng linh lực a = =

Giản Thành bụm mặt, hắn lắc lắc đầu, phảng phất như muốn tỉnh táo.

"........ta không dùng linh lực." Trần Húc Chi trào phúng nói: "Ngươi đây là đang tu luyện thần công mặt chấm đất sao?"

Sau khi xuất phát sớm hôm nay liền vẫn hay ngã a!

Giản Thành xoa xoa mặt, buông tay, cười khổ: "Không có việc gì, vừa lúc ta bị ngã đến tỉnh."

Trần Húc Chi hỏi: "Làm sao vậy?"

Giản Thành há mồm, hắn hoàn toàn không biết nói như thế nào.

Nói Khương Ngọc Dao giết hắn? Nhưng chính hắn cũng cảm thấy xứng đáng a = =

Hắn lắc đầu, nhìn về phía đại môn Lục phủ: "Chúng ta đây là..........."

Trần Húc Chi mắt trợn trắng, Giản Thành trước đó đều đang mộng du sao?

"Ngọc Dao có một bạn thân, hình như gọi là Lục Thanh Nhụy, nàng muốn gặp Lục Thanh Nhụy trước khi rời đi." Trần Húc Chi cười nói: "Bất quá thú vị chính là Lục Thanh Nhụy vốn dĩ bệnh nặng cư nhiên đụng phải y tu Thái Tố Cốc, cũng được Tô y sư tán thành, chuẩn bị bái nhập dưới Tô y sư, tiến vào Thái Tố Cốc tu hành."

Trần Húc Chi nói: "Ta tính toán để cho Ngọc Dao đi theo Tô y sư đến Thái Tố Cốc, Đại Nhật Tiên Tông thì.............ngô, hoàn cảnh rất không thích hợp với Khương Ngọc Dao."

Có Ngô Thanh Nhi tâm tư khó lường ở bên người, Trần Húc Chi không định để cho Khương Ngọc Dao đi theo y đến Đại Nhật Tiên Tông.

Giản Thành nghe câu nói vậy, cả người đều ngốc, hắn nhắm mắt lại, một câu cũng không nói ra được.

Lục Thanh Nhụy.

Hắn nhớ rõ nữ tử kia, sắc mặt nàng tái nhợt, ôn nhu như nước, tóc đen rơi trước mặt, trên mặt vĩnh viễn đều là thần sắc có bệnh, lại như cũ kiên cường lạc quan.

Lục Thanh Nhụy bẩm sinh thiếu một phách, khi bảy tuổi mệnh sắp tận, lại vừa lúc gặp được Tô Hạ y sư du lịch qua nơi đây, Tô Hạ y sư một phần rất tò mò đối với chứng bệnh này, một phần có hảo cảm với Lục Thanh Nhụy kiên cường mềm dẻo, liền thu Lục Thanh Nhụy làm đồ đệ, cũng cổ vũ nàng học tập y thuật xem bệnh cho chính mình, cũng nói với nàng dù cho sinh mệnh như sao băng, mệnh không trường cửu, nhưng cũng lưu lại ánh sáng thuộc về chính mình.

Khi Lục Thanh Nhụy mười sáu tuổi gặp Giản Thành, mười tám tuổi mắc bệnh truyền nhiễm dậy thì ra đi.

Khương Ngọc Dao cùng nàng tình như tỷ muội, khi Lục Thanh Nhụy bệnh phát vừa lúc nàng ở bên ngoài chấp hành nhiệm vụ của Thái Tố Cốc, bồi ở bên người Lục Thanh Nhụy đúng là Giản Thành.

Lục Thanh Nhụy trước khi chết có hai cái tiếc nuối, một là hảo tỷ muội Khương Ngọc Dao không ở bên người, một cái khác chính là nàng từ bé thân thể ốm yếu chưa từng nhìn thấy qua bông tuyết.

Sau đó thiếu nữ với đôi mắt đẹp như sao trời, nàng nhìn Giản Thành, hỏi hắn, có thể lấy bông tuyết đưa tiễn hay không.

Giản Thành tất nhiên sẽ không cự tuyệt, hắn dùng đại tuyết đầy trời tiễn Lục Thanh Nhụy đi, dưới nhiệt độ thấp thi thể của Lục Thanh Nhụy bảy ngày không hư, sinh động như thời còn sống, giống như chỉ là ngủ say.

Khương Ngọc Dao bảy ngày sau gấp gáp trở về, ôm lấy thi thể Lục Thanh Nhụy khóc rống không thôi.

Bởi vì Giản Thành bồi Lục Thanh Nhụy đi qua năm tháng cuối cùng, trong lòng Khương Ngọc Dao cảm kích, cho nên từ lúc đó, nàng liền lúc nào cũng trợ giúp cho Giản Thành, ở thời khắc mấu chốt đề điểm cho Giản Thành, cũng dốc hết sức thu nạp Thái Tố Cốc, trở thành tông môn đồng minh của Giản Thành.

Mà hắn cũng vì Lục Thanh Nhụy, đối với Khương Ngọc Dao nhìn với con mắt khác, quan hệ của hai người có chút cảm giác tri kỷ cùng tình bạn.

Thẳng đến khi Trần Húc Chi tử vong.

Hết thảy xâu thành chuỗi, hoặc nói đã xâu được một phần.

Năm đó Lục Thanh Nhụy bệnh nặng, Tô Hạ y sư thu Lục Thanh Nhụy làm đồ đệ, Lục Thanh Nhụy nhớ đến tiểu tỷ muội, nhất định phải qua gặp Khương Ngọc Dao mới đi, Tô Hạ y sư cũng đi cùng đến Trần gia Ngũ Hà trấn, sau khi gặp Khương Ngọc Dao phát hiện Khương Ngọc Dao có tam linh căn.

Khương Ngọc Dao có tư chất tu tiên, đồ đệ mới nhận lại dốc sức khuyên bảo, hơn nữa chính Khương Ngọc Dao cũng nguyện ý, Tô Hạ y sư liền thuận tay mang theo Khương Ngọc Dao.

Khương Ngọc Dao cùng Lục Thanh Nhụy cùng nhau trở thành đệ tử của Thái Tố Cốc.

Nhiều năm sau một nhà Trần gia bị diệt, Khương Ngọc Dao sớm đã cải danh đổi họ thành tu sĩ, ma môn cũng không biết việc này, lúc này đây không ai biết Trần Húc Chi còn có một cháu gái ruột còn lại trên hậu thế.

Mà Khương Ngọc Dao không chỉ mượn tay hắn đánh ma đạo thành tro bụi, mà còn ở thời điểm cuối cùng kết phường với Diệp Vô Cấu giết hắn.

Khương Ngọc Dao.................

Giản Thành thở dài.

Nàng quả nhiên thông minh hơn người, hắn tự thấy mình không bằng.

Giản Thành ngẩng đầu, nhìn ánh mắt Trần Húc Chi trong kinh ngạc mang theo chút quan tâm, trong lòng đột nhiên ấm áp.

Hắn thành khẩn nói với Trần Húc Chi: "Sư huynh, ta hối hận, ta không muốn đi Thái Tố Cốc, ta muốn về Đại Nhật Tiên Tông."

"............"Trần Húc Chi không thể tưởng tượng: "Trong tông môn chính là có Diệp sư bá, tiểu sư muội cùng với nữ nhân họ Ngô kia nga!"

Giản Thành trong lòng nói Thái Tố Cốc còn có Tô Hạ y sư, Khương Ngọc Dao cùng Lục Thanh Nhụy đấy!!

So sánh hai bên, hắn tình nguyện đi Đại Nhật Tiên Tông! Tốt xấu gì ở Đại Nhật Tiên Tông còn có sư huynh giúp hắn!

Giản Thành nói: "Ta vẫn là về Đại Nhật Tiên Tông đi, huynh một người đối phó với Ngô Thanh Nhi, ta có chút lo lắng."

Trần Húc Chi sửng sốt, mặc kệ Giản Thành có mục đích gì, lời này nghe trong lòng thực thoải mái.

Y hòa hoãn thần sắc, do dự nói: "Lệnh truy nã của ngươi đã xử lí tốt, nhưng nếu muốn về tông môn mà nói........."

Trần Húc Chi bắt đầu kế hoạch nếu kéo theo tiểu sư muội tiên phong chia sẻ lửa giận của sư phụ cùng? Hay là mình y lên?

Giản Thành nói: "Không cần phiền toái như vậy."

Trần Húc Chi nhìn về phía Giản Thành.

Giản Thành: "Trước kia ta có theo Ngô Thanh Nhi học một loại bí pháp, có thể biến mình thành tiểu hài tử."

Lời này vừa nói ra, hắn liền một trận ảo não.

ĐCM Ngô Thanh Nhi đều đem bí pháp dạy cho hắn, hắn cũng không động não ngẫm lại có lẽ bộ dáng thiếu nữ kia của Ngô Thanh Nhi cũng là giả?!

Hắn trước kia thật là quá xuẩn!!

Biểu tình Trần Húc Chi có chút vi diệu: "Ngươi là muốn biến thành tiểu hài tử một lần nữa gia nhập Đại Nhật Tiên Tông?"

Giản Thành gật đầu: "Ta trực tiếp bái ngươi làm sư phụ là được."

A, chủ ý này thật sự quá tốt, tiểu sư muội sẽ lại không nhìn chằm chằm hắn, Diệp Vô Cấu chính là sư thúc tổ của hắn, càng sẽ không tìm hắn phiền toái, hắn chỉ cần chú ý Ngô Thanh Nhi là ổn, có sư huynh hỗ trợ, tuyệt đối không thành vấn đề!!

Trần Húc Chi kinh ngạc mà nhìn Giản Thành: "Ta làm sư phụ của ngươi?!"

Giản Thành liên tục gật đầu: "Đúng vậy! Ta làm đồ đệ ngươi, ngươi xem thế nào?" hắn bắt đầu đẩy mạnh tiêu thụ chính mình: "Ta ngày thường cũng không cần ngươi dạy dỗ, không chậm trễ thời gian của ngươi, bối phận của ta cùng Bạch sư muội cũng tách ra, nàng sẽ không lại đến tìm ta, dù cho là ta hay nàng đều an toàn, Bạch Anh chưởng tôn hẳn là cũng sẽ không nhìn chằm chằm ta, Diệp Vô Cấu càng không có lý do bất thường?"

"Ta tuy biến thành tiểu hài tử, nhưng ta tốt cuộc đã từng là đại tu sĩ, ngươi ở ngoài sáng, ta ở trong tối, chúng ta liên thủ nhìn chằm chằm Ngô Thanh Nhi càng an toàn a." Giản Thành càng nói càng cảm thấy đây là ý kiến hay: "Ngươi nếu có việc gì không tiện cũng có thể giao cho ta mà, ta nếu muốn tiến giai cũng có thể tránh ở chỗ kia của ngươi, một hòn đá trúng mấy con chim a!"

Trần Húc Chi vừa nghe, Giản Thành nói cũng có đạo lý, y nghĩ nghĩ nói: "............ lời là nói như vậy, ngươi không phải là giả lấy thân phận tiểu hài tử lừa tiểu sư muội cùng Diệp sư thúc đi?"

Giản Thành khóc không ra nước mắt: "Ta là hạng người như vậy sao?" hắn trốn đều không kịp sao có thể dán lên?!

Trần Húc Chi phản bác nói: "Ngươi không phải là hạng người như vậy sao?" đời trước tam cung lục viện phi, hiện tại nói chính mình hoàn lương? Ai tin a!?

Giản Thành trực tiếp thề với trời: "Nếu cuộc đời này của ta lại có một hồng nhan tri kỉ thì ta sẽ bị tử kim thần lôi đánh chết!"

Trần Húc Chi hít ngược một ngụm khí lạnh, này này này..........

Tu sĩ không thể tùy tiện thề, bởi vì tu sĩ nhận lấy linh khí thiên địa, phát hạ lời thề sẽ thật sự ứng nghiệm!

Giản Thành chém đinh chặt sắt thề như vậy, không phải do Trần Húc Chi không tin.

Y nói: "Được rồi, vậy muốn thu đồ đệ như thế nào? Ngô Thanh Nhi chính là đã gặp qua ngươi."

"Ngươi với ta mượn cớ tách ra một hồi, sau khi ta biến thành tiểu hài tử bộ dáng tất nhiên không quá giống lúc thành niên, Ngô Thanh Nhi tuy rằng tinh thông đạo diệu tính bói toán, nhưng tu vi nàng quá thấp! Ta rốt cuộc cũng đã từng là tu sĩ Hóa Thần, nàng vô pháp tính ra nguồn gốc của ta." Giản Thành định liệu trước : "Ta sẽ chờ người ở thành thị ngoài Đại Nhật Tiên Tông, hướng đông của thành thị có một cái Túy Tiên Cư, ta nghĩ cách làm sai mặt ở đó, ngươi đến đó uống rượu, sau đó đem ta nhập môn, như thế nào?"

Trần Húc Chi nghe xong: "Vậy được, chờ ta dàn xếp xong cho Khương Ngọc Dao, ta liền mang Ngô Thanh Nhi trở về."

Nhắc tới Khương Ngọc Dao, trong lòng Giản Thành hơi nghẹn.

Hắn đánh cái ha ha: "Ta trước tiên chờ ngươi ở bên ngoài Trúc Sơn trấn."

Nhìn Giản Thành chạy trốn giống như đào vong, trong lòng Trần Húc Chi kỳ quái.

Giản Thành này giống như thực sợ hãi cháu gái Khương Ngọc Dao của y? Nhưng mà.............

Trần Húc Chi cẩn thận nhớ lại quyển sách đời trước kia, Thái Tố Cốc, Khương Ngọc Dao, có người này sao?

........... từ từ, có một Dao Quang tiên tử của Thái Tố Cốc, chẳng lẽ chính là Khương Ngọc Dao?

Sắc mặt Trần Húc Chi âm tình bất định.

Chẳng lẽ nói Khương Ngọc Dao chính là Dao Quang tiên tử?

Nữ Gia Cát trong liên minh trợ giúp Giản Thành trở thành người đứng đầu chính đạo, cũng như công phá ma tu kia?

Từ từ, Dao Quang tiên tử này có một hảo tỷ muội gọi là Đàm Nhụy tiên tử, Lục Thanh Nhụy?

Hình như hai người này đều là hồng nhan tri kỷ của Giản Thành?

Tay Trần Húc Chi có chút ngứa, đột nhiên rất muốn thiêu thiêu thiêu.

====================

Tác giả có lời muốn nói:

Tô Ha, Khương Ngọc Dao, Lục Thanh Nhụy PK Diệp Vô Cấu, Bạch Nguyệt Liên, Ngô Thanh Nhi.

Giản Thành:.............

(I'm back o(≧▽≦)o ~~~~)

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio