Editor: May
Thi Khả Nhi vẫn luôn cảm thấy, trong cuộc đời của đàn ông, ít nhất cũng nên phải vì người phụ nữ của mình mua băng vệ sinh mười lần.
Bởi vì đến một ngày nào đó, người phụ nữ sẽ vì anh ta thai nghén một đứa bé, mười tháng hoài thai, ít nhất mười tháng sẽ không tới kinh nguyệt.
Rất nhiều đàn ông sẽ cảm thấy, nhờ anh ta, nếu không phải có anh ta, hàng tháng phụ nữ còn phải chịu đau đớn từ băng vệ sinh.
Cũng rất ít có đàn ông ý thức được, phụ nữ vì anh ta sinh một đứa bé thì thân thể sẽ hao tổn tới trình độ nào.
Cho nên thường có người nói, đàn ông đều là ích kỷ, bọn họ chỉ cầu vui vẻ nhất thời.
Nhưng Thi Khả Nhi rất rõ ràng, Thi Mị không phải là một người đàn ông ích kỷ, lúc đối mặt với bất kỳ một việc gì, anh sẽ đặt mình vào hoàn cảnh người khác để suy nghĩ thay người đó, mặc kệ là trước kia hay là hiện tại, mặc kệ là đối với người khác hay là đối với cô.
Anh có thể để tôn nghiêm xuống, buông cao ngạo của anh xuống, là mua băng vệ sinh cho phụ nữ của mình, đây nói rõ anh là rất đàn ông.
Đàn ông như vậy là rất có mị lực, dù hôm nay anh chỉ là một người đàn ông bình thường trong mấy ngàn người, chỉ là một người đàn ông xấu xí, trên người cũng tản ra sáng bóng quyến rũ như vậy.
Thi Khả Nhi đứng cách anh mười mét xa nhìn anh, nhìn anh gỡ từ trên kệ hàng xuống một bao lại một bao băng vệ sinh bỏ vào trong xe mua đồ, cô kìm lòng không được nở nụ cười.
Tuy rằng đây không phải lần đầu tiên anh mua băng vệ sinh cho cô, nhưng cô vẫn cảm thấy rất bất ngờ.
Cô không ngờ anh sẽ biết thời gian hành kinh của cô, cũng không ngờ anh sẽ bởi vì một câu của cô mà đoán được cô muốn mua cái gì.
Nói không cảm động, đó là giả.
Ít nhất hiện tại cô biết, thật ra trước khi anh thổ lộ vào hôm nay anh cũng đã quan tâm cô rồi. Tuy rằng nhiều khi anh cho cô cảm giác đều là một loại trạng thái thờ ơ không quan tâm, nhưng kỳ thật anh là quan tâm cô.
Không kiềm được nghĩ đến lúc còn nhỏ, khi đó lần đầu tiên kinh nguyệt tới, cô cho là mình là mắc phải bệnh nan y gì đó, bị dọa chết khiếp.
Khi đó cô còn ở nhà họ Thi, bởi vì ba mẹ đều vội buôn bán ở nước ngoài không có tâm quan tâm cô, thím lại vì chuyện công việc nên có chút sơ sót cô, không tìm được đối tượng thổ lộ hết, cô cảm thấy rất bất lực, vì vậy liền khóa mình ở trong phòng khóc suốt cả một buổi tối.
Đến khi sáng ngày hôm sau, anh của cô đập mở cửa phòng, lúc tóm cô từ trong chăn ra, cô vẫn đang khóc, ánh mắt sưng lên như bánh bao, đặc biệt khó coi.
Cô vừa khóc vừa đánh anh, mắng anh người xấu, nói anh khi dễ người, về sau không có cô gái thích.
Nhưng anh lại đặc biệt bình tĩnh đáp lại cô một câu, "Không có người yêu thích anh cũng sẽ không chấp nhận cho em thích".
Cô phản bác anh, nói cô chính là không gả ra được cũng sẽ không chấp nhận thích anh, không ngờ anh lại chỉ vào một mảng đỏ lớn trên giường đơn, nói: "Em trước đảm bảo mình sẽ không chảy máu tới chết rồi nói sau."
Cô sợ tới mức lại khóc lớn lên, sau đó liền co lại đến góc tường lau nước mắt, một phen nước mũi một phen nước mắt, muốn có bao nhiêu uất ức liền có bấy nhiêu uất ức.
Anh nhìn không được, lục soát từ trong web. "Kiến thức sinh lý của phái nữ" cho cô xem, trình bày tri thức kinh nguyệt với cô. Sau khi đi mua băng vệ sinh cho cô, dùng ban ngày, dùng ban đêm, loại dài hơn, tóm lại chỉ cần là chắc năng khác nhau, anh đều mua trở về, còn dạy cô dùng như thế nào.
Lúc ấy quá u mê, không biết chuyện ân ái giữa nam nữ là cái gì, cho nên cũng không có cảm thấy hình thức chung đụng có hai người có cái gì không ổn.
Hiện tại nhớ tới mới phát hiện, thì ra đã sớm ở nhiều năm trước, giữa cô và anh đã có một thứ gì đó gọi là "Tình yêu" đang nảy sinh rồi.