Lúc nào giới thương nghiệp cũng thay phiên nhau rất nhanh, mấy tháng Thi Vực rời khỏi thành Đô, đám người anh quen biết, có đi địa phương khác phát triển, cũng có bị tàn khốc loại bỏ ra khỏi vòng tròn này.
Cho nên phần lớn người ở đây đều không biết anh, cũng không có quá chú ý tới anh.
Mọi người cảm thấy chú ý tới anh, cũng bởi vì ngoại hình phong độ tuấn tú và hơi thở vương giả khó ngăn cản ở trên người anh.
Mọi người lần lượt suy đoán, người trẻ tuổi này nhất định có địa vị rất lớn, nhưng muốn nói cụ thể là công ty ngành sản xuất nào, thì lại thốt không nên lời.
Hoàn toàn thật không ngờ, thanh niên không nói cười tùy tiện ở trước mắt này, chính là thiếu gia nhà họ Thi từng oanh động toàn thành, Thi Vực.
Lúc còn trẻ Ôn Uyển cũng có thể được coi là nữ tài ba của giới thương nghiệp, chỉ có điều sau đó bởi vì sự kiện kia mà thu liễm tính tình, không nhúng tay vào giới kinh doanh.
Nhưng trong những người từng trải, quen biết bà cũng không phải là ít
Nhìn thấy bà đến đây, liền có rất nhiều người đến chào hỏi.
Mà mỗi lần có người chào hỏi bà, Ôn Uyển đều ưu nhã không màng danh lợi gật đầu một cái, duy trì mỉm cười đoan trang.
Từ đầu đến cuối vẻ mặt Thi Vực luôn lạnh lùng.
Không biết tại sao, tuy rằng vẻ mặt này giống như bình thường, nhưng Thẩm Chanh lại cảm thấy tâm tình anh không tốt.
Khinh thường bữa tiệc này, vậy mà còn muốn tới tham gia?
Người đàn ông này....
Tuy có nghi hoặc, nhưng Thẩm Chanh cũng không hỏi ra miệng, từ khi đi vào đến bây giờ, cô luôn duy trì tư thái ung dung bình tĩnh.
Lãnh diễm cao quý đứng ở bên cạnh Thi Vực, cực kỳ xứng lứa vừa đôi với anh.
Trước khi buổi tiệc này bắt đầu, như cố tình lưu lại một đoạn thời gian rất lâu để tự do trao đổi.
An bài này rất có tâm cơ, gần như cố ý cho thương nhân và các quan viên làm một chút giao dịch âm thầm, cùng với cơ hội đàm phán với nhau.
Đại khái qua nửa tiếng, buổi tiệc mới chính thức bắt đầu.
Thẩm Chanh loáng thoáng nghe được bên cạnh có mấy người đang thảo luận.
”Buổi tiệc hôm nay là Thi Diệu Quang làm sao?”
”Cô ngay cả chuyện này cũng không biết, sao có thể đi vào vậy?”
”Tôi không phải người thành Đô, đi theo mợ tôi tới tham gia vui đùa một chút.”
”Khó trách tôi nói chưa thấy qua cô.... Thi Diệu Quang ở thành Đô này, kể cả bên ngoài giới thương nghiệp đều rất có danh vọng.”
”À, hèn gì tôi thấy nhiều người tới đây như vậy.”
Thi Diệu Quang?
Khó trách sẽ cảm thấy nơi này quen thuộc.
Liếc nhìn chung quanh, mới nhớ tới, đây là nhà họ Thi.
Giờ mới hiểu được, tại sao trên xe, Thi Vực sẽ có một phen đối thoại như vậy với Ôn Uyển.
Đang nghĩ như vậy, liền nhìn thấy hai bóng dáng xuất hiện ở trên sân khấu giữa bữa tiệc.
Người bên cạnh từ từ yên tĩnh lại, phần yên tĩnh này giống như là đang tuyên cáo, hai người trên sân khấu là nhân vật chính của ngày hôm nay.
Thẩm Chanh tự nhận không có năng lực đã gặp qua là không quên được, nhưng hai người kia, cô thật đúng là còn nhớ....
Trước đó từng xem qua bọn họ trình diễn một màn kịch máu chó, cho nên thật sự không có cách nào nhấc lên chút cảm tình với hai người kia.
Nhưng, chỉ cần nhìn từ bên ngoài, hai người kia cũng được cho xứng lứa vừa đôi.
Lúc Thi Diệu Quang còn trẻ đẹp trai phong độ, đến giờ đã hơn năm mươi nhưng phong thái vẫn như cũ.
Mà Diệp Cẩn - người phụ nữ bên cạnh ông ta, tuy rằng không tính là rất xinh đẹp, nhưng trong xương cốt mang theo vẻ nhiệt tình của hồ ly tinh, làm cho đàn ông nhìn thấy liền không nhịn được say mê tâm trí.
Thoạt nhìn tâm trạng Thi Diệu Quang giống như rất tốt, ở sau khi phát biểu bữa tiệc chính thức bắt đầu liền nói.
”Hôm nay là ngày kỷ niệm kết hôn của Thi mỗ và phu nhân, rất hoan nghênh mọi người trong lúc bận rộn đã rút thời gian rảnh rỗi đến đây dự tiệc.”
”Ở nơi này, Thi mỗ cũng rất vinh hạnh có thể nhân tiện cung cấp cho mọi người một cơ hội trao đổi với nhau, đồng thời cũng chúc sự nghiệp của mọi người sẽ không ngừng phát triển.”