Chương
Hạ Ngô Tình ra quyết định này, không chỉ bị người nhà của cô ta phản đối. Thậm chí ngay cả Trần Hữu Nghị cũng mãnh liệt phản đối.
Lúc ấy anh ta thích cô ta, thế nhưng mà anh ta cũng không muốn để Hạ Ngô Tình hy sinh lớn như vậy vì mình, sau đó bên trong tình cảm của bọn họ xen lẫn những thứ nặng nề.
Mà tình cảm thế này, Trần Hữu Nghị hoàn toàn không muốn.
Cho nên đêm hôm đó, Trần Hữu Nghị gọi điện thoại thuyết phục Hạ Ngô Tình, nhưng làm sao cô ta cũng không chịu nghe, cô ta còn lái xe đến sân bay muốn đuổi theo anh ta.
Hai người xảy ra tranh chấp, cuối cùng Hạ Ngô Tình nhất thời kích động không nhìn đường. Xe trực tiếp đụng vào cây ven đường, bởi vì đụng vào rất mạnh, xe trực tiếp lộn vòng rớt xuống vách núi.
Chuyện này qua đi, Trần Hữu Nghị luôn ôm lòng áy náy với Hạ Ngô Tình đã chết.
Có lẽ lúc ấy anh ta không thích Hạ Ngô Tình đến như vậy, cho nên coi như cô ta có kiên trì như thế, anh ta vẫn không đồng ý dẫn theo cô ta ra nước ngoài với mình.
Qua nhiều năm như vậy, Trần Hữu Nghị tự mình biết, đối anh ta với Hạ Ngô Tình chỉ có mắc nợ, chứ không còn tình cảm.
Thế nhưng mà tình trạng cơ thể hiện tại của Hạ Ngô Tình khiến anh ta không có cách nào nói sự thật với cô ta, nếu không thì anh ta thật sự sẽ áy náy cả đời vì cô ta.
Hai người đều rơi vào yên lặng, đúng lúc này Nguyễn Khánh Linh hát xong bài hát bước xuống sân khấu.
Trên thực tế, lúc cô trở về đã nhìn thấy Phạm Nhật Minh không nhìn cô, mà anh đang cúi đầu không biết suy nghĩ chuyện gì.
Cô có chút tức giận, cô còn tưởng rằng Phạm Nhật Minh vốn không có nghiêm túc nghe cô ca hát.
Thế là sau khi Nguyễn Khánh Linh trở lại chỗ ngồi, cô trực tiếp ngồi lên đùi người đàn ông, hai tay của cô làm bộ bóp cổ của anh.Nhưng cô lại không dùng bao nhiêu sức lực, người phụ nữ hung tợn nói với anh: ” Phạm Nhật Minh, gần đây anh quá phách lối rồi, em phải dạy dỗ anh thật tốt.”
Nói xong cô lại đưa tay níu lấy cổ áo áo sơmi của người đàn ông, khuôn mặt của cô lại đầy ngây thơ.
Nếu Nguyễn Khánh Linh không say rượu, khẳng định cô không dám làm như thế, cô cũng sẽ không làm ra chuyện này với Phạm Nhật Minh ở trước mặt mọi người.
Thế nhưng hiện tại cô say đến ngu người rồi, cô đâu nghĩ ra được đợi lát nữa sắp phải gặp “Nguy hiểm.”
Ánh mắt Phạm Nhật Minh thật sâu, anh nhìn cô hỏi: “Em uống hết rượu rồi à?”
“Ừm đây này…Uống rất ngon. ” Nguyễn Khánh Linh cười gật đầu, bỗng nhiên khuôn mặt nhỏ của cô lại nhăn nhó. Cô tiếp tục níu lấy cổ áo của người đàn ông nói: “Đừng đánh trống lảng nữa! Khi nãy anh không lắng nghe em hát…”
Mùi thơm thân thể non mềm của người phụ nữ dán vào anh, Phạm Nhật Minh chỉ cảm thấy toàn thân khô đến hoảng. Anh cũng không muốn để người ngoài nhìn thấy dáng vẻ say rượu hồn nhiên của cô, anh trực tiếp ôm lấy cô rồi nói với Trần Hữu Nghị: “Chúng tôi đi về trước, lời tôi nói vừa nãy, cậu hãy suy nghĩ thật kỹ đi.”
Nói xong là Phạm Nhật Minh đã ôm lấy Nguyễn Khánh Linh đi khỏi.
Trên đường đi, người phụ nữ không ngừng trêu chọc anh trên xe. Có vài lần, thậm chí Phạm Nhật Minh muốn trực tiếp dừng xe bên đường để xử cô gái không chịu ngồi yên này ngay trên xe. Nhưng anh lại sợ làm cô bị thương, thế là anh đành phải kìm nén lửa nóng hừng hực, thật vất vả mới đến nhà.
Anh dùng tay ôm lấy Nguyễn Khánh Linh, thậm chí ngay cả cửa xe cũng không kịp đóng lại.
Trên đường đến phòng của bọn họ, Phạm Nhật Minh trực tiếp ném người phụ nữ này lên giường. Anh cúi người, động tác có chút gấp rút cởi quần áo trên người của cô ra.
Nhưng chuyện khiến anh ngoài ý muốn đó là khi người phụ nữ say rượu, thế mà cô càng thêm chủ động hơn so với bình thường. Không chỉ như vậy, rõ ràng cô còn chủ động trêu chọc mình, mặc dù động tác của cô cứng ngắc không rành rọt lắm.