Chương
“Đi mua đồ cho trẻ sơ sinh.”
“Sao? Có sớm quá không?”
Nguyễn Khánh Linh sửng sốt nói.
Cô vừa mới mang thai chưa bao lâu, mua đồ dùng trẻ em sớm vậy sao?
Nhưng mà người đàn ông lại nói với giọng vô cùng chắc chắn: “Lo trước không sai.”
Anh dẫn theo Nguyễn Khánh Linh đến trung tâm thương mại.
Thật ra ban đầu Nguyễn Khánh Linh vẫn ngại ngùng, dù sao thì đi mua đồ em bé sớm như vậy, bụng của cô vẫn chưa lộ mà, hơn nữa dù sao đây cũng là lần đầu cô đến lựa những đồ này, luôn cảm thấy không được tự nhiên.
Khác với cô, Phạm Nhật Minh lại có vẻ rất tự nhiên.
Đi vào cửa hàng mẹ và bé, giống như là lãnh đạo đi thị sát vậy, cảm giác đứng đầu và sang trọng khiến phần lớn các nhân viên trong tiệm đều vây quanh hai người, đi theo tư vấn và phục vụ.
Nhân viên tư vấn ai nấy đều rất chuyên nghiệp, vừa thấy khí thế của Phạm Nhật Minh và Nguyễn Khánh Linh, còn cả cách ăn mặc của hai người thì biết chắc thân phận hai người không bình thường, tất nhiên là tranh giành nhau lao đến.
Tuy Phạm Nhật Minh không thấy sao nhưng mà Nguyễn Khánh Linh lại luôn cảm thấy khó chịu khi có nhiều người đi theo và hỏi han như vậy.
Mỗi lần cô muốn xem thử gì đó là lại có mấy nhân viên nói này nói nọ, tư vấn thế này thế kia khiến cô cảm thấy nếu không mua thì cứ như là có lỗi với các cô ấy vậy, hơn nữa ánh mắt bọn họ nhìn Phạm Nhật Minh cũng khiến cô cảm thấy khó chịu.
Phần lớn nữ nhân viên bán hàng đều là những cô gái trẻ, tất nhiên là vẫn luôn không có sức chống cự với những người đàn ông đẹp trai lịch sự lại thành công trong sự nghiệp, nên lúc tư vấn luôn lén nhìn Phạm Nhật Minh.
Phạm Nhật Minh nhận ra được Nguyễn Khánh Linh không được tự nhiên.
Anh biết cô không thích chỗ đông người, cũng không thích bị nhiều người vây quanh.
Vậy nên anh bảo nhóm nhân viên tư vấn này giải tán.
Nếu Phạm Nhật Minh đã lên tiếng thì những cô gái đó cũng không dám mượn cớ đi theo hai người nữa, chỉ đành quay lại vị trí của mình, thỉnh thoảng liếc nhìn vợ chồng hai người.
Nói thật hai người thấy Nguyễn Khánh Linh và Phạm Nhật Minh cùng đến dạo cửa hàng mẹ và bé thì thật sự rất ngạc nhiên.
Dù sao hai người đó, một người nhìn trưởng thành trầm ổn, một người lại trông như một sinh viên vậy.
Sao có thể kết hôn, lại còn sinh con nữa?
Nhưng mà người ta thế mà còn là một đôi, hơn nữa khi các cô ấy nhìn thấy cách hai người ở bên nhau thì lại cảm thấy hình như hai người là vợ chồng ăn ý.
Động tác và cách nói chuyện của họ thể hiện ra sự thân mật rất tự nhiên.
Nhóm nữ nhân viên vừa hâm mộ vừa ghen tị nhìn hai người.
Không có nhóm nhân viên bên cạnh, quả nhiên Nguyễn Khánh Linh dễ chịu hơn rất nhiều.
Cô khoác tay Phạm Nhật Minh, hai người đi đến trước khu quần áo trẻ sơ sinh, Nguyễn Khánh Linh bỗng nhiên trở nên kích động, lắc lắc tay người đàn ông, ánh mắt nhìn chằm chằm phía trước, đôi mắt như phát sáng.
“Woa, thật là đáng yêu!”
Nói xong Nguyễn Khánh Linh không kịp đợi mà kéo Phạm Nhật Minh vào trong.