Chương
Mỗi bộ quần áo trẻ con đều rất đáng yêu, nho nhỏ lại được thiết kế rất tinh xảo.
Cô đơn giản là thích đến mức không muốn buông tay, cầm những bộ quần áo nho nhỏ này trong tay, đặt trước ngực mình so sánh, sau đó lại nâng niu như của quý đưa cho Phạm Nhật Minh xem, cười xán lạn nói: “Anh xem, thật thần kỳ quá đi, quần áo bé tí lại nhìn đáng yêu như vậy.”
Phạm Nhật Minh thấy cứ như là cô đã gặp con rồi vậy, nở nụ cười cưng chiều: “Ừm, đẹp lắm.”
Sau đó bèn cầm lấy quần áo trong tay Nguyễn Khánh Linh bỏ vào giỏ mua sắm.
Sau đó tất cả những quần áo sơ sinh, còn cả bít tất, bao tay, mũ gì đó mà Nguyễn Khánh Linh xem anh đều bỏ vào giỏ.
Nguyễn Khánh Linh cũng hoàn toàn bị những món đồ nhỏ này hấp dẫn, nhất thời không chú ý mình đã chọn những gì.
Mãi đến lúc tính tiền, Nguyễn Khánh Linh nhìn những thứ trong giỏ mà mình đã mua, nhất thời giật mình: “Em chọn nhiều như vậy sao?”
Phạm Nhật Minh nhàn nhạt ừ một cái, lấy thẻ ra đưa cho nhân viên thu ngân: “Quẹt thẻ.”
Nguyễn Khánh Linh hơi chần chừ nói: “Bây giờ cách lúc cục cưng sinh ra vẫn rất lâu, hay là chúng ta đừng mua nhiều đồ như vậy?”
Phạm Nhật Minh lại không thèm quan tâm: “Dù sao sau này cũng phải sắm, cũng giống nhau.”
Sau đó thấy Nguyễn Khánh Linh còn muốn nói thêm gì nữa, Phạm Nhật Minh trực tiếp ôm cô vào trong ngực, mỉm cười nói: “Ngay cả quyền lợi mua đồ cho cục cưng anh cũng không có sao?”
Nguyễn Khánh Linh bị hành động bất ngờ của anh làm cho đỏ mặt, nghĩ đến đang ở nơi công cộng mà anh lại nói vậy trước mặt rất nhiều người.
Anh không ngại mất mặt nhưng mà cô ngại đó.
Nhưng mà khác với suy nghĩ của Nguyễn Khánh Linh, những cô gái đó nhìn thấy hành động của Phạm Nhật Minh thì đều không cảm thấy mất mặt mà ngược lại trong lòng càng ghen tị hơn.
Hận mình không thể có một ông chồng như vậy.
Vừa có tiền, hơn nữa lại vừa cưng chiều mình.
Ban nãy lúc Nguyễn Khánh Linh mua quần áo, chỉ cần cô nói thích thì dù là số lượng hay giá cả, Phạm Nhật Minh đều mua hết.
Thật giống như là không phải đang mua đồ cho em bé mà là mua đồ cho cô vậy.
Ông chồng tuyệt thế như vậy ai mà không muốn chứ, quan trọng là… còn có tiền như vậy…
Cửa hàng này của bọn họ cũng là thương hiệu quốc tế, dù là quần áo hay là sữa bột gì đó tất cả đều nhập khẩu, giá cả cũng không hề rẻ.
Nhưng mà người đàn ông kia lại có thể mua nhiều như vậy, cũng quá… có tiền rồi?
Nhưng mà dù có tiền thì cũng không phải là của các cô ấy…
Nguyễn Khánh Linh và Phạm Nhật Minh rời khỏi cửa hàng mẹ và bé trong ánh mắt hâm mộ của nhóm nhân viên.
Sau đó Phạm Nhật Minh dẫn Nguyễn Khánh Linh đến tiệm đồ dùng trong nhà, muốn làm phòng em bé cho cục cưng.
Phạm Nhật Minh đang ở trong tiệm yêu cầu làm cho cục cưng một phòng theo yêu cầu, lúc hai người xem mẫu thì Nguyễn Khánh Linh nhận được một cuộc điện thoại.
Trong lúc vô tình Phạm Nhật Minh liếc mắt một cái, sau đó ánh mắt trở nên lạnh lùng nhưng vẫn không nói gì, tiếp tục xem mẫu.