Chương
“Ừm.”
Phạm Nhật Minh gật đầu, anh định xuống giường chuẩn bị đi rửa mặt.
Nguyễn Khánh Linh thấy người đàn ông này tự giác như vậy thì trong lòng lại hơi vui vẻ, đoán là tối hôm qua bị cô trêu chọc sợ rồi, nhưng mà khi cô nhìn thấy bọng mắt của Phạm Nhật Minh thì vẫn hơi đau lòng.
Vậy nên cô chủ động bước lên ôm lấy thắt lưng của người đàn ông, ngọt ngào nói: “Sáng nay anh muốn ăn gì? Để em đi mua.”
Phạm Nhật Minh được cô ôm ngang hông, lại nghe được giọng nói lấy lòng của cô, nghĩ đến dáng vẻ phách lối của cô ngày hôm qua, không nhịn được véo má cô, thấp giọng nói: “Nếu lần sau còn trêu chọc anh như tối qua thì cẩn thận anh làm em thật.”
“Có cầu xin tha thứ cũng không có tác dụng.”
Phạm Nhật Minh lại nói thêm một câu, lời này của anh là thật, thật sự phải cảnh cáo cô gái nhỏ này một chút, kết quả chẳng những người ta không sợ mà còn cười hì hì nói với anh: “Anh đang làm em sợ đấy.”
“…”
Lúc này Phạm Nhật Minh cảm thấy rất sầu khổ.
Trước mặt cô gái này anh đã không còn chút uy nghiêm nào rồi…
Nhưng mà bề ngoài Nguyễn Khánh Linh cười cười nhưng mà trong lòng thì vẫn có hơi sợ.
Cô nói: “Được, em biết rồi, chắc chắn lần sau sẽ không như vậy nữa đâu.”
Nghe vậy thì trên mặt Phạm Nhật Minh mới hiện lên vẻ hài lòng, ngay sau đó anh nói với Nguyễn Khánh Linh món mình muốn ăn, cô gái đồng ý xong đó đi mua.
Anh vẫn phái Tuấn Khải đi theo cô.
Đến khi hai người ăn sáng xong, Nguyễn Khánh Linh lấy laptop ra định tiếp tục làm việc.
Mà Phạm Nhật Minh cũng ngồi trên giường đọc những tài liệu hôm qua Nguyễn Khánh Linh mang đến.
Sau một lúc lâu, Nguyễn Khánh Linh bỗng ôm laptop đi đến bên cạnh giường Phạm Nhật Minh, sau đó dưới ánh nhìn tò mò của Phạm Nhật Minh, chui vào chăn của anh, ngồi bên cạnh anh.
Lúc cô tìm hiểu một số tài liệu kinh doanh tham khảo trên mạng, thấy trên đó đều là những từ khó hiểu.
Nên cô mới định hỏi vị đại thần này một chút.
Tên miền mới của bên mình là Truyen.one. Cả nhà ủng hộ chúng mình để chúng mình có động lực ra chương mới nhé!
Dù sao thì Phạm Nhật Minh có thể quản lý cùng lúc nhiều công ty như vậy, hơn nữa kinh doanh cũng rất tốt, chắc chắn là rất có kinh nghiệm trong chuyện này.
Nhưng mà cô cũng không có ý định hỏi quá nhiều, cô chỉ cần biết để lúc cần thì cô có thể tự cân nhắc là được, không cần phải hỏi mấy thứ như là hình thức hoạt động gì đó.
Cô muốn dựa vào sự cố gắng của bản thân để làm công ty trở nên lớn mạnh hơn.
Phạm Nhật Minh thấy cô ngồi vào xong thì biết chắc là cô muốn mình giúp.
Anh bỏ tài liệu xuống, tiện thể kéo sát cô vào lòng mình.
Nguyễn Khánh Linh cũng rất nghe lời, ngoan ngoãn dịch vào ngực anh.
Cô nghiêng đầu nhìn Phạm Nhật Minh, hỏi: “Em muốn hỏi anh mấy vấn đề, có được không?”
“Em hỏi đi.”
“Lúc anh vừa mới mở công ty thì trong công ty có nhiều người không?”